logo

Đoạn văn ghi lại cảm xúc của em về bài thơ Mùa thu và mẹ Lương Đình Khoa

Chúng ta nghĩ về mẹ, không chỉ hình ảnh người phụ nữ hiền hậu mà mẹ còn gắn với một hình ảnh quen thuộc. Trong bài thơ Mùa thu và mẹ của Lương Đình Khoa, hình ảnh người mẹ với mùa thu đã hiện lên trong suy nghĩ của tác giả. Để tìm hiểu về hình ảnh đó, mời các bạn đến với bài viết đoạn văn ghi lại cảm xúc của em về bài thơ Mùa thu và mẹ Lương Đình Khoa.


Bài thơ Mùa thu và mẹ Lương Đình Khoa

Mẹ gom lại từng trái chín trong vườn
Rồi rong ruổi trên nẻo đường lặng lẽ
Ôi, những trái na, hồng, ổi, thị....
Có ngọt ngào năm tháng mẹ chắt chiu.

Con nghe mùa thu vọng về những thương yêu
Giọt mồ hôi rơi trong chiều của mẹ
Nắng mong manh đậu bên thật khẽ
Đôi vai gầy nghiêng nghiêng!

Heo may thổi xao xác trong đêm
Không gian lặng im...
Con chẳng thể chợp mắt
Mẹ trở mình trong tiếng ho thao thức
Sương vô tình đậu trên mắt rưng rưng!

Đoạn văn ghi lại cảm xúc của em về bài thơ Mùa thu và mẹ Lương Đình Khoa

Đoạn văn ghi lại cảm xúc của em về bài thơ Mùa thu và mẹ Lương Đình Khoa - Mẫu số 1

     Mùa thu và mẹ của Lương Đình Khoa dường như đã đưa người đọc vào một dòng suối êm đềm với những tình cảm thiêng liêng về mẹ. Ông không chỉ cho người đọc thấy vẻ đẹp tần tảo của mẹ, mà còn cả những nhọc nhằn mỗi đêm chẳng thể nói. Trong bài thơ, người mẹ là gánh rong những loại quả chín mùa thu lặng lẽ đi qua từng con phố. Có lẽ đó chính là công việc của mẹ, nhờ đó đứa nhỏ được học hành nên dù có vất vả, mẹ cũng chẳng ca thán. Mẹ chẳng khỏe gì đâu, nhưng mỗi ngày mẹ vẫn thoăn thoắt đi trên hàng phố vắng quen thuộc. Nắng chiều mùa thu như thương mẹ nên chẳng gay gắt, đậu thật khẽ trên hàng mi mái tóc. Ấy vậy mà trên trán mẹ vẫn lấm tấm mồ hôi rơi, đôi vai gầy vì nặng mà nghiêng nghiêng trên nẻo đường. Dù vất vả nhưng mẹ lại chẳng kể, chẳng than phiền với đứa con ở nhà. Vậy nên mỗi đêm, mẹ “trở mình trong tiếng ho thao thức”, như có hạt sương đậu trên khóe mắt, chẳng biết là của con hay của mẹ. Chỉ vài dòng thơ, tác giả không chỉ cho ta thấy sự hy sinh lớn lao của mẹ, ta còn thấy được tình cảm của người con.

Đoạn văn ghi lại cảm xúc của em về bài thơ Mùa thu và mẹ Lương Đình Khoa

Đoạn văn ghi lại cảm xúc của em về bài thơ Mùa thu và mẹ Lương Đình Khoa - Mẫu số 2

     Hình ảnh người mẹ trong bài thơ Mùa thu và mẹ Lương Đình Khoa đã cho người đọc thấy được hình ảnh người mẹ dịu hiền, tần tảo. Từ việc mẹ thu gom những trái cây chín từ vườn và rong ruổi lặng lẽ trên đường, cho đến những giọt mồ hôi rơi trong chiều của mẹ, tất cả đều thể hiện sự hy sinh vô bờ bến của mẹ dành cho con. Những từ ngữ như "ngọt ngào", "chắt chiu", "mong manh", "nghiêng nghiêng", tạo nên một không gian tình yêu dịu dàng và nhẹ nhàng. Ta như thấy mình đang đắm chìm trong những kỷ niệm ngọt ngào bên mẹ, cảm nhận được sự dịu dàng của tình mẫu tử mà không nơi đâu có được. Chúng ta lại nhớ về những lúc mẹ cũng như trong bài thơ, dành tất cả tình thương và chăm sóc cho con, mà thậm chí chúng ta chẳng biết làm thế nào để đáp lại. Nhưng như trong bài thơ, người mẹ chẳng cần sự đền đáp, mẹ chỉ lặng lẽ chịu đựng vất vả và nỗi khó khăn một mình. Nhưng người con lại hiểu tất cả, giọt sương hay chính là giọt nước mắt kia chính là minh chứng tốt nhất cho tình cảm của con. Chính từ cách tác giả sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa "Sương vô tình đậu trên mắt rưng rưng!" đã làm cho cảm xúc trở nên sống động và chân thực hơn. Giọt nước mắt không chỉ đơn thuần là biểu hiện của cảm xúc, mà còn là cách con cái thể hiện lòng thương yêu và biết ơn đối với mẹ.

---------------------------------------------------------------

Trên đây là bài viết đoạn văn ghi lại cảm xúc của em về bài thơ Mùa thu và mẹ Lương Đình Khoa. Hy vọng bài viết trên của Toploigiai sẽ giúp ích các em trong quá trình làm bài và ôn luyện. Chúc các em học tốt môn Văn!

icon-date
Xuất bản : 29/08/2023 - Cập nhật : 29/08/2023