logo

Viết một đoạn văn (khoảng 150 đến 200 chữ) kể về kỉ niệm với một người thân mà em xem là điểm tựa tinh thần

Những kỉ niệm về người thân và gia đình luôn là những kỉ niệm mà ta nhớ nhất. Hãy cùng Toploigiai Viết một đoạn văn (khoảng 150 đến 200 chữ) kể về kỉ niệm với một người thân mà em xem là điểm tựa tinh thần nhé!


Dàn ý viết đoạn văn kể về kỉ niệm với một người thân mà em xem là điểm tựa tinh thần


a. Mở bài

Giới thiệu về người thân định kể và kỉ niệm với họ.


b. Thân bài

* Khái quát về người thân

- Người đó là ai? Có quan hệ gì với bạn?

- Tên, tuổi, công việc của người đó?

- Mối quan hệ giữa hai người (có thân thiết không?)

* Kể về kỉ niệm đó

- Câu chuyện đó diễn ra lúc nào? (Thời gian, địa điểm)

- Kể chi tiết về kỉ niệm đó.

- Cảm xúc của em về câu chuyện đó.


c. Kết bài

- Nêu lên tình cảm của mình với người thân đó và kỉ niệm đó.


Đoạn văn kể về kỉ niệm với một người thân mà em xem là điểm tựa tinh thần

Mẹ dạy con gái đan len

      Gia đình luôn là nơi em muốn quay về khi đi xa và luôn là nơi em yêu thương và giành nhiều tình cảm nhất. Tình cảm đó của em giành cho mọi người trong gia đình là như nhau nhưng người thân mà em xem là điểm tựa tình thần chính là mẹ. Mẹ - người có công ơn sinh thành và dưỡng dục chúng ta. Đối với em, mẹ luôn là người rất yêu thương và luôn hết mình vì con cái. Mẹ là người mà em có thể sẵn sàng có thể chia sẻ mọi điều, là chỗ dựa tinh thần vững chắc nhất. Em cùng mẹ đã có rất nhiều kỉ niệm cùng nhau, vui có, buồn có nhưng kỉ niệm em nhớ nhất là kỉ niệm mẹ đan cho em chắc khăn quàng cổ bằng len rất đẹp và mẹ dạy em đan len. Câu chuyện đó diễn ra vào mùa đông năm em học lớp 3. Mùa đông đó rất rét nên mẹ đã đan cho em một chiếc khăn quàng cổ để giữ ấm. Trước khi đan, mẹ đã dẫn em ra chợ, chọn chất liệu và màu sắc len yêu thích. Từ đó trở đi, mỗi khi rảnh và vào đêm mẹ đều thức để đan khăn cho em. Đan khăn là một việc đòi hỏi sự khéo léo, tỉ mỉ và kiên nhẫn vì để đan một thứ gì đó thì sẽ rất mất thời gian. Chứng kiến mẹ thức đêm sau một ngày làm việc mệt mỏi để đan khăn cho mình, em thấy rất cảm động và biết ơn. Chiếc khăn đã được hoàn thành sau ba ngày mẹ miệt mài đan. Mẹ muốn đan thật nhanh để em có khăn để giữ ấm, để bảo vệ sức khỏe. Dù đan nhanh nhưng chiếc khăn vẫn được đan rất cẩn thận, từng mũi len đều rất đều và đẹp. Em rất yêu thích chiếc khăn đó và vẫn luôn giữ gìn nó cẩn thận. Dù sau này lớn, chiếc khăn đã không còn vừa vặn thì chắc chắn nó vẫn luôn được gấp gọn gàng và cất trong tủ. Trong lúc mẹ đan khăn, có một câu chuyện mà em vẫn nhớ là khi mẹ dạy em đan len. Vì chiếc kim đan len rất to và sắc nên mẹ đã dạy em rất nhẹ nhàng và cẩn thận. Giọng mẹ ngọt ngào, động tác dịu dàng đã khiến những giây phút học đan len diễn ra thật thoải mái. Dù còn bỡ ngỡ, loay hoay nhưng mẹ vẫn tận tình chỉ dạy. Sau hai mươi phút loay hoay, cuối cùng em đã bỏ cuộc trong những điệu cười giòn tan của hai mẹ con. Tuy chỉ là một kỉ niệm nhỏ nhưng nó vẫn luôn in sâu trong trí nhớ của em và trở thành mộ kỉ niệm rất đẹp.

------------------------------------

Trên đây, Toploigiai đã cùng các bạn Viết một đoạn văn (khoảng 150 đến 200 chữ) kể về kỉ niệm với một người thân mà em xem là điểm tựa tinh thần. Hy vọng qua bài viết này, các bạn có thể rèn luyện được thêm về khả năng viết văn của mình và học tập thật tốt nhé!

icon-date
Xuất bản : 01/02/2023 - Cập nhật : 23/02/2024