logo

Viết bài văn phân tích tác phẩm Vai diễn cuối cùng

icon_facebook

Vai diễn cuối cùng là câu chuyện kể về một diễn viên già đã về hưu và sống cô độc. Vai diễn kịch cuối cùng của ông là hóa trang thành hành khác đi trên tàu và vẫy tay chào cậu bé. Câu chuyện đơn giản, thế nhưng truyện lại mang ý nghĩa nhân văn sâu sắc.


Dàn ý phân tích tác phẩm Vai diễn cuối cùng

a. Mở bài: Giới thiệu về tác phẩm "Vai diễn cuối cùng"

b. Thân bài:

- Tóm tắt nội dung cốt truyện: Câu truyện kể về một diễn viên già về hưu và trở lại sinh sống tại quê nhà với người em gái làm giáo viên. Vì đã nghỉ hưu thế nên một ngày của ông thường vô cùng nhàn rỗi. Buổi chiều mỗi ngày ông đều tới chơi ở bãi cỏ yên tĩnh nằm giữa thung lũng. Tại đây ông đã làm quen và kết thân với một cậu bé chăn cừu. Cậu bé luôn chờ thời gian tàu lửa đi qua và dùng hết sức để vẫy tay với những hành khách ngồi trên tàu, thế nhưng chẳng có ai đáp lại cậu cả. Nhìn thấy sự thất vọng hiện rõ trên gương mặt cậu bé, ông lão đã đưa ra một quyết định chắc chắn. Ông lão đóng giả thành một hành khách trên tàu, khi tàu đi qua nơi bãi cỏ thung lũng quen thuộc, thoáng thấy cậu bé vẫy tay, ông lão liền vẫy tay đáp chào lại cậu bé.

- Đặc sắc nội dung:

+ Tuy chỉ là một hành động nhỏ của ông lão thế nhưng lại là một điều vô cùng hạnh phúc đối với cậu bé. Đó vừa là sự công nhận, vừa là sự an ủi vô cùng lớn đối với trái tim trẻ thơ của cậu bé

+ Là vai diễn thành công nhất để kết thúc lại sự nghiệp to lớn của ông. Tuy rằng chỉ là một vai phụ mờ nhạt, cũng chẳng có tiếng vỗ tay, tán dương của hàng vạn người, chỉ có sự vui vẻ của một cậu bé nhưng lại là một thành công to lớn của ông

- Đặc sắc về nghệ thuật:

+ Ngôn ngữ bình dị, gần gũi

+ Giàu sức gợi hình, gợi cảm đối với độc giả

c. Kết bài: Nêu suy nghĩ, cảm nhận của em về tác phẩm trên


Phân tích tác phẩm Vai diễn cuối cùng - Mẫu 1

Người yêu văn chương không nhất thiết là người có tâm hồn lãng mạn, người đến với văn chương cũng không hoàn toàn vì văn chương mà đến. Bởi vì văn chương là cái đẹp, văn chương là bức tranh thu nhỏ của cuộc sống, đặc biệt văn chương còn mang giá trị nhân văn khi giáo dục thành công đạo đức cũng như nhân cách con người. Văn chương trong Nguyễn Nhật Ánh cũng vậy, mỗi tác phẩm của ông đều phản ánh hiện thực cuộc sống, xoay quanh những câu chuyện thường nhật gần gũi với tâm hồn bạn đọc. Giữa hàng loạt các sáng tác của ông, tác phẩm "Vai diễn cuối cùng" đã đem đến cho giới thưởng văn một "trải nghiệm văn học thú vị" và trở thành một phần trong "cái đẹp" của văn chương. Nhân vật trung tâm của câu chuyện "Vai diễn cuối cùng" được tác giả gắn kết với sự thấu hiểu sự đời và lòng nhân ái trong tâm hồn con người. 

Nguyễn Nhật Ánh luôn luôn khiến con người ta phải chìm đắm trong văn chương của ông, mỗi chữ, mỗi câu đều thấm nhuần ý nghĩa cao cả, thông điệp tích cực gửi gắm đến mỗi độc giả. Truyện "Vai diễn cuối cùng" là một đại diện cho phong cách văn chương của ông, câu chuyện kể về một diễn viên già đã về hưu, ông sống một mình và sau đó chuyển đến ở cùng người em trai giáo viên. Khung cảnh thanh bình của ngôi làng càng khiến ông thêm yêu nơi đây, vào mỗi buổi chiều trong ngày ông thường đến nơi bãi cỏ vắng lặng ngoài thung lũng. Đều đặn mỗi ngày cậu bé luôn đứng đợi tàu đi qua với mong muốn sẽ có người để ý và vẫy tay chào cậu. Cậu bé trông đáng thương làm sao khi không có ai để ý và chào lại cậu, chứng kiến được cảnh trên ông lão không kiềm được cảm xúc trong lòng, cái nhân ái trong con người ông được trỗi dậy. Ông biết rằng "cái nghề" của bản thân cần được tái diễn, ông hóa trang thành một hành khách ngồi trên chuyến tàu để vẫy tay chào lại cậu. Đối với ông đây là vai diễn nhỏ nhưng để lại cảm xúc cũng như giá trị trân quý nhất trong suốt sự nghiệp nghệ thuật của ông. 

Nhan đề "Vai diễn cuối cùng" đã phần nào giúp bạn đọc hiểu được nội dung của câu chuyện. Nhưng ý nghĩa và những giá trị chứa đựng bên trong đòi hỏi chúng ta cần chiêm nghiệm về ý thức cũng như hành động của ông lão dành cho cậu bé. Vai diễn này chân thực mà đơn giản làm sao! Không trang phục cầu kì, không âm thanh ánh sáng, không máy quay, máy ghi hình, ... đơn giản vai diễn chỉ để vừa lòng, để đem lại niềm vui cho "một vị khán giả" duy nhất. 

Ông lão cũng không khỏi xúc động khi thấy được lòng tin của cậu bé dành cho cuộc sống, lúc này ông đã coi hành động của mình không chỉ dừng lại ở vai diễn, ông coi đây là tình cảm của mình dành cho cậu bé, không muốn cậu phải mất niềm tin và thất vọng bởi cuộc sống này. Vai diễn tự nhiên, không hề có sự tham gia hay hỗ trợ của một cá nhân hay thiết bị nào khác. Chỉ với một bộ râu giả, một chiếc kính, ông lên tàu đợi xe đi đến chỗ cậu bé và vẫy tay chào lại cậu. Không chỉ dành trọn tâm huyết cho nghề nghiệp, ông lão còn dành cả trái tim nhân ái để trao yêu thương đến nhân loại và cuộc đời này. Ông là hình tượng "cây cổ thụ" tiêu biểu cho sự sẻ chia, những thấu hiểu cuộc đời, sẵn sàng truyền năng lượng tích cực và đem đến hi vọng cho cuộc sống, bởi đơn giản ông luôn trân trọng những ngày tháng còn lại trong cuộc đời ông cũng như tôn trọng niềm vui và mong ước của người khác. 

Nhờ có ông lão cậu bé đã hiện thực hóa mong ước của bản thân có niềm tin vào cuộc sống, nhờ có cậu bé đã giúp cho ông lão có được vai diễn đáng trân trọng, vai diễn để đời, vai diễn thành công nhất trong sự nghiệp diễn của mình. Dưới ngòi bút tài tình và điểm nhìn đa chiều của Nguyễn Nhật Ánh, câu chuyện không dừng lại ở hấp dẫn, thú vị. "Vai diễn cuối cùng" đã chiếm trọn trái tim và cảm xúc của bạn đọc khi đưa ra thông điệp về sự nhân ái và niềm tin cho cuộc sống này. Vai diễn của ông lão cũng đã trở thành niềm cảm hứng cho giới trẻ về giá trị của nghề diễn nói riêng, đặc biệt là những đam mê, nhiệt huyết với nghề nói chung trong bản thân mỗi người. 

Thành công của Nguyễn Nhật Ánh được thể hiện qua những đón nhận, những tình cảm của độc giả dành cho tác phẩm này. Bạn đọc sẽ không quên được hình ảnh ông lão nhân ái, hình ảnh cậu bé luôn có niềm tin mãnh liệt và sự hi vọng vào cuộc sống. Đây là tác phẩm đáng để nhớ, để chiêm nghiệm, để biết rằng cuộc sống này ý nghĩa và đáng sống đến nhường nào. 

Viết bài văn phân tích tác phẩm Vai diễn cuối cùng

Phân tích tác phẩm Vai diễn cuối cùng - Mẫu 2

"Vai diễn cuối cùng" là một truyện ngắn có cốt truyện đơn giản, thế nhưng những giá trị nhân văn mà câu truyện mang lại lại khiến cho độc giả chúng ta xúc động không thôi. Tuy chỉ là một vai diễn phụ, không có lời thoại, cũng chẳng có tiếng tán thưởng của khán giả nhưng ý nghĩa mà vai diễn đó đem lại cho cả người diễn viên già và cậu bé chăn cừu đều to lớn giống nhau.

Câu truyện kể về một diễn viên già về hưu và trở lại sinh sống tại quê nhà với người em gái làm giáo viên. Vì đã nghỉ hưu thế nên một ngày của ông thường vô cùng nhàn rỗi. Buổi chiều mỗi ngày ông đều tới chơi ở bãi cỏ yên tĩnh nằm giữa thung lũng. Tại đây ông đã làm quen và kết thân với một cậu bé chăn cừu. Cậu bé luôn chờ thời gian tàu lửa đi qua và dùng hết sức để vẫy tay với những hành khách ngồi trên tàu, thế nhưng chẳng có ai đáp lại cậu cả. Nhìn thấy sự thất vọng hiện rõ trên gương mặt cậu bé, ông lão đã đưa ra một quyết định chắc chắn. Ông lão đóng giả thành một hành khách trên tàu, khi tàu đi qua nơi bãi cỏ thung lũng quen thuộc, thoáng thấy cậu bé vẫy tay, ông lão liền vẫy tay đáp chào lại cậu bé.

Hành động tưởng chừng như đơn giản ấy lại mang lại cho cậu bé thật nhiều cảm xúc. Đoàn tàu đi qua tựa như là khoảng khắc thời gian của cuộc sống này. Cứ vun vút lao đi, chẳng kịp nhìn ngắm vẻ đẹp của thung lũng xanh mướt xung quanh, hay những điều hạnh phúc, những niềm vui nhỏ bé mà thế giới này mang lại. Cậu bé tựa như một nốt thăng của bản hòa ca mùa hè, đang chờ đợi tới lúc bản thân mình được tỏa sáng, được bừng lên khỏi bản nhạc. Nhưng đáng buồn thay, chính vì sự vội vã của cuộc sống đã khiến cho cậu bé như bị bỏ quên lại. Nhưng chẳng bởi vậy mà cậu từ bỏ, cậu vẫn đều đặn ngày ngày đợi tới lúc đoàn tàu đi qua để vẫy tay với những người đang ngồi trên tàu dù biết rằng sẽ chẳng thể được đáp lại.

Nhìn thấy được niềm tin của cậu bé với cuộc sống này, người diễn viên già dường như muốn mình hoàn thành được ước mơ của cậu bé. Bởi vậy mà ngày hôm sau, người diễn viên già giở chiếc va li hóa trang của mình ra. Ông dán lên mép một bộ râu giả, đeo kính, đi ngược lên ga trên và ngồi trên tàu chờ đi qua bãi cỏ quen thuộc giữa thung lũng. Ông vốn nghĩ rằng đây chỉ là một vai diễn phụ giống như biết bao vai diễn phụ mà ông đã được phân như hồi còn ở nhà hát, thế nhưng đây lại là một vai diễn mà dường như là rực rỡ nhất để kết thúc cho sự nghiệp của ông. Ông nhận lại được sự công nhận, nhận được niềm vui và sự hạnh phúc mà trước đây ông chưa từng được nhận.
Tình người trong cuộc sống dường như đã được nâng cao thông qua câu truyện trên. Hành động tuy rằng đơn giản thế nhưng lại mang cho chúng ta cũng biết bao nhiêu cảm xúc thật xúc động, cũng như là niềm tin vào cuộc sống

Tình người trong cuộc sống dường như đã được nâng cao thông qua câu truyện trên. Hành động tuy rằng đơn giản thế nhưng lại mang cho chúng ta cũng biết bao nhiêu cảm xúc thật xúc động, cũng như là niềm tin vào cuộc sống.

icon-date
Xuất bản : 13/05/2024 - Cập nhật : 15/05/2024

Câu hỏi thường gặp

Đánh giá độ hữu ích của bài viết

😓 Thất vọng
🙁 Không hữu ích
😐 Bình thường
🙂 Hữu ích
🤩 Rất hữu ích
image ads