logo

Từ bài bàn luận về phép học hãy nêu suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành

Tuyển chọn những bài văn hay chủ đề Từ bài bàn luận về phép học hãy nêu suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành. Các bài văn mẫu được biên soạn, tổng hợp chi tiết, đầy đủ từ các bài viết hay, xuất sắc nhất của các bạn học sinh trên cả nước. Mời các em cùng tham khảo nhé! 


Phân tích đề Từ bài bàn luận về phép học hãy nêu suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành

- Yêu cầu đề bài: Từ những quan điểm trong bài Bàn luận về phép học, nêu lên suy nghĩ của bản thân về mối quan hệ giữa học và hành

- Đối tượng làm bài: mối quan hệ giữa học và hành

- Phương pháp làm bài: giải thích, chứng minh


Các luận điểm cần triển khai

- Luận điểm 1: Giải thích học, hành và khẳng định mối quan hệ mật thiết giữa chúng

- Luận điểm 2: Bàn luận về mối quan hệ giữa học và hành

- Luận điểm 3: Rút ra bài học, liên hệ thực tiễn


Dàn ý Từ bài bàn luận về phép học hãy nêu suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành

I. Mở bài:

Giới thiệu vấn đề cần nghị luận

II. Thân bài:

a. Khát quát nội dung tác phẩm, nêu vấn đề nghị luận:

Trong phần cuối của bài, La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp đã bàn về phép học( Luận học pháp): "Học phải rộng sau đó tóm gọn theo điều học mà làm". Rõ ràng từ xưa cha ông ta đã đề cao việc học phải đi đôi với thực hành. Do vậy học phải đi với hành là chân lí đúng đắn.

b. Giải thích:

- "Học" là quá trình thu nhận kiến thức, rèn luyện những kĩ năng. Học cũng là để tìm kiếm, khám phá bầu trời tri thức làm giàu kho tàng cho mình và cả người khác. 

- Ngay từ khi sinh ra và dần lớn lên đứa trẻ đã phải học nói, học cười....

- Còn "hành" là thực hành, là làm, là ứng dụng những kiến thức lý thuyết vào cuộc sống, thực tiễn.

- Cho nên học và hành luôn có một mối quan hệ chặt chẽ với nhau. Đó là hai mặt của một quá trình thống nhất, không thể tách rời nhau. Khi chuỗi mắt xích dẫn tới thành công thiếu một trong hai thì không thể nào có kết quả tốt.

c. Bàn luận:

- Học là để hiểu biết còn hành là để quen tay. Khi ta nắm vững được lý thuyết nhưng không vận dụng vào thực tế thì học cũng rất vô ích. Lý thuyết được xây dựng trên nền tảng thực tế từ đó lại được người học vận dụng giải quyết những vấn đề trong cuộc sống và cũng là để hoàn thiện những chân lí vừa học. Vì học không được tiếp xúc nhiều với thực tế, thiếu kinh nghiệm, thiếu kĩ năng sống... và lại bắt đầu học lại từ đầu, bỏ phí những kiến thức đã học vì không biết áp dụng thế nào.

- Ngược lại nếu hành mà không dựa trên lí luận, lý thuyết soi sáng thì việc thực hành sẽ mất rất nhiều thời gian mà có khi chẳng thu lại được điều gì cả hoặc nếu có thì cũng khó đạt được kết quả tốt nhất. 

d. Bài học, mở rộng, nâng cao:

- Vậy muốn học và hành một cách hiệu quả mỗi người cần học và hành một cách chân chính. Học và hành kết hợp hiệu quả là để đạt được thành công và suy chi cùng là để thành nhân. Nếu việc học và hành với mục đích thành công  không chân chính thì đó là sự vô ích, nguy hiểm cho xã hội bởi " có tài mà không có đức".

- Ta cũng cần phê phán những người không biết kết hợp giữa học và hành.

- Bởi vậy mỗi chúng ta hãy biết giá trị mối quan hệ giữa học và hành để đem lại hiệu quả trong công viêc kiến thức và kĩ năng từ đó góp phần xây dựng quê hương, đất nước ngày càng giàu đẹp hơn. Như Bác cũng đã từng khẳng định :" Học để hành, học với hành phải đi đôi. Học mà không hành thì học vô ích. Hành mà không học thì hành không trôi chảy."

III. Kết bài :

Khẳng định lại vấn đề nghị luận


Từ bài bàn luận về phép học hãy nêu suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành - Bài mẫu 1

       Trước đây, Bác Hồ của chúng ta đã từng nói “học đi đôi với hành”. Có thể thấy học và hành có mối quan hệ khăng khít với nhau. Năm 1791, La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp trong bài tấu gửi vua Quang Trung khi Bàn luận về phép học ông cũng đã viết rằng “Học rộng rồi tóm lại cho gọn, theo điều học mà làm. Ý của câu nói này cũng thể hiện mối quan hệ giữa học và hành. Như vậy, học và hành là hai yếu tố không thể tách rời nhau. Học là để thực hành, còn thực hành theo điều đã học sẽ đem lại hiệu quả cao.

       Học ở đây chính là quá trình mà con người tiếp thu những tri thức của nhân loại. Mỗi ngày chúng ta tới trường, chúng ta gọi nó là đi học. Khi đến trường, học sinh được tiếp thu với rất nhiều kiến thức mới từ các bài giảng của thầy cô. Bên cạnh đó, học sinh còn học hỏi được nhiều điều từ chính bạn bè của mình. Ngày nay con người không học một cách thụ động tức là chỉ ngồi chờ người khác dạy mà con người đã biết tự tìm tòi, tự học hỏi thông qua sách báo, thông qua tài liệu tìm kiếm trước trên mạng internet,… Tuy nhiên, nếu việc học chỉ dừng lại ở việc mang đến cho bản thân sự hiểu biết mà không vận dụng hiểu biết ấy vào làm việc thì việc học xem như là vô nghĩa. Cũng giống như một người học rộng, tài cao mà không giúp ích gì được cho đất nước vậy.

       Hành là quá trình mà con người vận dụng những kiến thức đã được học vào trong thực tiễn. Chẳng hạn như khi bạn nấu một bữa ăn, đó cũng là hành. Bạn nấu bữa ăn ngon hay dở là do bạn học nấu nướng tốt đến đâu. Nếu không được học, chắc chắn bạn sẽ không thể biết cách nấu một món ăn như thế nào. Trong vấn đề học tập, hành chính là khi chúng ta giải các bài tập, trả lời các câu hỏi ở trong sách giáo khoa sau khi đã được thầy cô dậy kiến thức lý thuyết. Bạn học lý thuyết tốt thì bạn giải bài tập càng nhanh và ngược lại. Hay như việc làm các thí nghiệm hóa học, bạn buộc phải học lý thuyết trước rồi mới có thể thực hành. Thực hành chính là cách để củng cố lại lý thuyết và giúp con người ghi nhớ được lâu hơn. Dần dần, chúng ta biến những kiến thức được học thành kiến thức của mình.

       Từ thực tiễn nêu trên cho chúng ta nhận ra một điều rằng việc học và việc hành phải song hành với nhau, tương hỗ cho nhau. Nếu học mà không hành thì việc học sẽ trở nên vô nghĩa. Còn nếu hành mà không học thì việc hành sẽ không mang lại kết quả cao.

       Chiểu theo thời xưa, sĩ tử đi học là để hiệu rõ Đạo. Đó là cái đạo lý làm người. Học không chỉ lấy cái chữ thánh hiền mà còn phải biết cách đối nhân, xử thế. Nếu việc học chỉ nhằm mục đích cầu danh lợi thì đến cuối cùng sẽ dẫn đến cảnh chúa tầm thường thần nịnh hót. Quốc gia theo đó mà diệt vong . Ngược lại, nếu như con người có học và biết vận dụng đạo lý vào trong cuộc sống thì như La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp nói: “Đạo học thành thì người tốt nhiều, người tốt nhiều thì triều đình ngay ngắn mà thiên hạ thịnh trị”.

       Việc hành muốn thành thì phải học, việc học muốn thành thì bên cạnh sự chăm chỉ và nỗ lực của bản thân thì cũng cần có một người dẫn dắt. Đó là thầy cô, là những người đi trước. Họ sẽ là những người cung cấp kiến thức và giúp chúng ta tiếp thu được kiến thức đó một cách dễ hiểu nhất. Vai trò của những người truyền đạt kiến thức vì vậy mà luôn được đánh giá cao.

       Có người cho rằng nếu học chỉ để hành thì tại sao không học luôn những kiến thức cần thiết và chỉ học những kiến thức đó thôi chứ đâu cần phải học nhiều như vậy. Chẳng hạn như một người nếu xác định sẽ trở thành nhà văn thì không cần thiết phải học môn toán. Hay một người nếu muốn trở thành đầu bếp thì cũng chỉ cần học nấu ăn là đủ. Đây là quan niệm sai lầm. Việc con người chúng ta phải học theo tuần tự từ mẫu giáo cho đến hết cấp 3 là để con người tiếp thu và bồi lấy gốc. Một cái cây muốn xanh tốt ra cho ra trái ngọt thì cái cây ấy phải có gốc rễ trước đã. Học rộng sau đó tóm lược lại cho gọn rồi cứ theo điều học mà làm.


Từ bài bàn luận về phép học hãy nêu suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành - Bài mẫu 2

       Thời nào cũng vậy, học và đào tạo người tài luôn là nỗi trăn trở của những người có tâm. Nguyễn Thiếp là một trong số những con người rất giàu chữ tâm vì đất nước ấy. Khi ra giúp vua Quang Trung trị nước ông đã dành nhiều tâm huyết lo cho sự học của muôn dân. Bài tấu "Bàn luận về phép học" của ông dâng vua đã bày tỏ những quan niệm về cách học chân chính để vua lấy đó mà răn mọi người, còn mỗi người cũng lấy đó làm tiêu chí cho việc học của mình. Trong rất nhiều tiêu chí ấy, Nguyễn Thiếp nhắc tới việc học phải đi đôi với hành.

   Con người "thiên tư sáng suốt, học rộng hiểu sâu" trong phần cuối của bài tấu, đã bàn về phép học (Luận học pháp): "Học phải rộng sau đó tóm gọn theo điều học mà làm". Rõ ràng từ xưa ông cha ta đã đề cao việc học phải đi đôi với hành. Bác Hồ cũng đã khẳng định: "Học để hành, học với hành phải đi đôi. Học mà không hành thi học vô ích. Hành mà không học thì hành không trôi chảy". Vậy học và hành là gì? Học là quá trình thu nhận kiến thức, rèn luyện những kĩ năng. Trên con đường phát triển, con người đã tích luỹ được một kho tàng kiến thức khổng lồ và truyền lại cho đời sau. Học là tìm những điều hữu ích từ kho tàng khổng lồ ấy để làm giàu vốn tri thức của mình. Học có thể hiểu rộng ra là tiếp thu kiến thức đã được tích luỹ trong sách vở, là nắm vững lí luận đã được đúc kết trong các bộ môn khoa học, đồng thời tiếp nhận những kinh nghiệm của cha anh đi trước. "Học" còn là trau dồi kiến thức, mở mang trí tuệ, từng lúc cập nhật hóa sự hiểu biết của mình, không để thụt lùi, lạc hậu. "Học" là tìm hiểu, khám phá những tri thức của loài người nhằm chinh phục thiên nhiên, chinh phục vũ trụ. Còn "hành" nghĩa là làm, là thực hành, là ứng dụng kiến thức, lí thuyết vào thực tiễn đời sống. Cho nên học và hành có mối quan hệ rất chặt chẽ với nhau. Học và hành là hai mặt của một quá trình thống nhất, nó không thể tách rời mà phải luôn gắn chặt với nhau làm một. Học là để hiểu biết còn hành là để quen tay. Chúng ta cần hiểu rõ "hành" vừa là mục đích vừa là phương pháp học tập. Một khi đã nắm vững kiến thức, đã tiếp thu lí thuyết mà ta không vận dụng vào thực tiễn, thì học cũng trở nên vô ích. Bởi thế học và hành hết sức quan trọng và có mối quan hệ mật thiết. Ngày nay với đà phát triển của xã hội, quan niệm lí thuyết và thực hành được hiểu khác hơn, học và hành lúc nào cũng đi đôi, không thể tách rời nhau. Có nhiều bạn trẻ khi rời ghế nhà trường vào một nhà máy, một cơ quan... lúng túng không biết phải làm công việc mà chuyên môn mình đã được học như thế nào dẫn đến gặp rất nhiều khó khăn, nhiều khi là sự hoang mang, chán nản. Nguyên do là "học" mà không "hành", là do học không thấu đáo, khi còn ngồi trên ghế nhà trường không thật sự chuyên tâm, rèn luyện, trau dồi kiến thức hoặc thiếu môi trường hoạt động. Ngược lại nêu hành mà không có lí luận, lí thuyết soi sáng và kinh nghiệm đã được đúc kết dẫn dắt thì việc ứng dụng vào thực tiễn sẽ lúng túng, gặp rất nhiều khó khăn trở ngại, thậm chí có khi còn dẫn đến những sai lầm to lớn nữa. Do vậy việc học tập, trau dồi kiến thức và kinh nghiệm là nền tảng để mỗi người áp dụng vào thực tế, thực hành trong thực tiễn cuộc sống. Một thực tế cho thấy, sự thiếu liên hệ giữa kiến thức với thực tiễn ở các trường phổ thông đã khiến các sinh viên tương lai không biết nên lựa chọn ngành học nào trước mùa thi. Đa số các em không biết sử dụng những kiến thức đã được học vào việc gì ngoài việc để... thi đỗ đại học. Cho dù những năm gần đây, nhiều phương pháp dạy học tích cực trong và ngoài nước được đưa vào các trường học nhưng việc áp dụng và hiệu quả của phương pháp này vẫn còn rất nhiều hạn chế. Hậu quả sâu xa hơn của việc "học" không đi đôi với "hành" là có nhiều học sinh, sinh viên đạt kết quả học tập rất cao nhưng vẫn ngơ ngác khi bước vào cuộc sống, nhiều thủ khoa sau khi ra trường, va vấp cuộc sống mới tự hỏi: "Không biết việc chọn trường chọn ngành của mình đã đúng hay chưa?". Nhất là khi xã hội đang cần những người có tay nghề cao phục vụ cho công cuộc công nghiệp hoá - hiện đại hoá thì việc "Học đi đôi với hành" càng trở nên quan trọng hơn bao giờ hết.

   Vậy muốn học và hành có hiệu quả mỗi người cần phải học và hành một cách chân chính. Trong bài "Bán luận về phép học", tác giả đã chỉ rõ học chân chính là học làm người, học từ dưới lên cao, từ dễ đến khó, học để áp dụng vào cuộc sống, giúp cuộc sống nhân dân ấm no, hạnh phúc. Điều đó là rất đúng, vì vậy để học và hành có ý nghĩa, chúng ta thử bàn bạc về mối quan hệ giữa học và hành. Nếu chỉ học vì mục đích lấy danh thơm để chứng tỏ với mọi người là ta có học thì chỉ uổng phí và mất thời gian. Hoặc nhiều người đi học để lấy điểm, lấy bằng cấp, theo đuổi chức vụ là những người phục vụ cá nhân, ích kỉ mà không vận dụng kiến thức để làm sao cho có sản phẩm quả là đáng trách. Hành mà không học đôi khi cũng có kết quả nhưng không chắc chắn, kết quả không cao bởi vì quá trình thực hiện công việc chưa có cơ hội kế thừa thế hệ trước bằng kinh nghiệm cũng như lí thuyết. Thậm chí hành mà không học có thể dẫn đến thất bại, phá sản,....Chính vì vậy nên học không hành là vô ích, hành không học thì không có hiệu quả. Vì vậy, chúng ta phải kết hợp học đi đôi với hành. Sự kết hợp này chắc chắn đạt được kết quả cao. Sau khi nghiên cứu, tìm hiểu lí thuyết, chúng ta vận dụng ngay vào thực tế sẽ có kinh nghiệm để sáng tạo, sửa đổi cho phù hợp, từ đó chúng ta sẽ rút ra được không ít những kinh nghiệm để sáng tạo, sửa đổi cho phù hợp và tiến độ làm vào sản phẩm sẽ nhanh, hiệu quả, có giá trị kinh tế. Bởi vậy mỗi chúng ta hãy hiểu và thực hiện học đi đôi với hành để đem lại hiểu biết, kĩ năng làm việc cho bản thân và góp phần tạo ra của cải vật chất để xây dựng đất nước, đưa dân tộc vượt đói nghèo, sánh ngang với các nước trên thế giới. Từ đó ta hãy hiểu lối học chân chính của La Sơn Phu Tử, nếu học không chân chính sẽ dẫn đến mất nước quả là rất đúng.

   Qua phân tích tác dụng của việc "học đi đôi với hành" ta thấy quan điểm của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp luôn đúng ở mọi thời đại, đây là một phương pháp học đúng đắn và hiệu quả nhất. Vì thế, bắt đầu từ bây giờ chúng ta hãy áp dụng những kiến thức mình học được vào trong cuộc sống để việc học không trở nên nhàm chán, lãng phí và mỗi ngày đi học sẽ là một cuộc phiêu lưu thú vị, hữu ích. Hãy chọn cho mình một lối đi vào đời, theo từng ngành nghề mà mình yêu thích. Đừng học một đàng hành một nẻo. Vừa phí công học tập, lại không giúp ích gì được cho nước nhà. Học và hành để có tri thức, để làm một con người sống đạo đức. Như thế mới có thể đạt được những gì mình mong ước, và góp phần xây dựng đất nước.


Từ bài bàn luận về phép học hãy nêu suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành - Bài mẫu 3

"Học để hành,học với hành phải đi đôi. Học mà không hành thì học vô ích. Hành mà không học thì hành không trôi chảy"., phải chăng lời nó của bác chỉ là suông vậy thôi sao, nó không có ý nghĩa hay một mối quan hệ nào giữa học và hành. Không đâu, học và hành luôn luôn đi dôi với nhau.

   Nhiều năm gần đây, đất nước mở cửa, ta luôn luôn tiếp nhận các phương pháp học mới của nước ngoài. Nhưng những phương pháp này hầu như chưa đạt dến hiệu quả, yêu cầu trình độ đủ để phát triển đất nước.

   Nhiều thầy cô giáo vẫn lúng túng trong việc áp dụng lý thuyết vào thực tiễn, hướng dẫn học sinh tìm tòi, khám phá lý thuyết qua thực tiễn… Kết quả là, vẫn còn tình trạng các bậc phụ huynh và học sinh kêu trời vì mớ lý thuyết và bài tập nặng nề mà thầy cô giáo giao cho. Và hậu quả sâu xa hơn là, có những học sinh kết quả học tập rất cao nhưng vẫn ngơ ngác khi bước vào cuộc sống, nhiều thủ khoa vẫn chưa biết việc chọn trường chọn ngành của mình đã đúng hay chưa…

   Để giúp vua Quang Trung trị nước, La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp đã trình lên vua một bài tấu, trong đó phần cuối, ông đã bàn về phép học( Luận học pháp) ."Học phải rộng sau đó tóm gọn theo điều học mà làm". Rõ ràng từ xưa ông cha ta đã đề cao việc học phải đi đôi với hành.

   Chủ tịch Hồ chí minh cũng đã khẳng định một câu: "Học để hành,học với hành phải đi đôi. Học mà không hành thì học vô ích.Hành mà không học thì hành không trôi chảy". Vậy, học và hành có song hành cùng nhau không?

   Trước hết ta cần phải hiểu học và hành là gì. Học là tiếp thu kiến thức đã được tích lủy trong sách vở, là nắm vững lí luận đã được đúc kết trong các bộ môn khoa học, đồng thời tiếp nhận những kinh nghiệm của cha anh đi trước. Học là trao dồi kiến thức, mở mang trí tuệ, từng lúc cập nhật hóa sự hiểu biết của mình, không để tụt lùi, lạc hậu, học là tìm hiểu, khám phá những tri thức cuả loài người nhằm chinh phục thiên nhiên, chinh phục vũ trụ. Còn hành nghĩa là làm, là thực hành, là ứng dụng kiến thức, lí thuyết cho thực tiễn đời sống. Nhưng nếu không khéo, không đưa ra điều mình học mà thực hành hợp lý thì khác nào ta chính là kẻ phá hoại mục đích của việc học. bởi vậy học và hành là mũi tên hai chiều nhắm đến cùng một cái đích. Nếu chỉ cần thiếu đi một chiều, thì chiều kia cũng sẽ chẳng có tác dụng gì.

   Hiện nay tỉ lệ học sinh giỏi, đậu đại học, tốt nghiệp đại học loại giỏi, được cấp bằng thạc sĩ ngày ngày càng nhiều, không thua kém gì các nước trong khu vực. Song thực tế cho thấy khả năng và trình độ của không ít người chưa thực sự ngang tầm với học vị mà họ có được. Đó là do cái lối học vẹt, cái lối học hình thức, lối học cầu danh vọng mà La Sơn Phu Tử đã đề cập tới ở bài:"bàn luận về phép học".Học phải đúng cách thì mới có thể đạt hiệu quả. Nhũng điểm số, những thành tích trong nhà trường chỉ là phương tiện để động viên, để khích lệ tinh thần học tập chăm chỉ của chúng ta mà thôi.

   Vậy học với hành quan hệ thế nào với nhau? "Lúc đầu học tiểu học để bồi lấy gốc. Tuần tự tiến lên học đến tứ thư, ngũ kinh, chư sử. Học rộng rồi tóm lược cho gọn, theo điều học mà làm". Đúng thế, nhưng đó là cách học thời xưa của La Sơn Phu Tử. Còn bây giờ ta phải học thế nào? Học Tiếng việt, học văn để hiểu rõ thêm về văn hoá của dân tộc/, góp phần xây dựng tinh hoa văn hoá của đất nước. Người biết ứng dụng văn chương vào trong giao tiếp, họ sẽ được mọi người kính nể. Học khoa học để có thể giải thích được các hiện tượng trong tự nhiên, các thành tựu khoa học kĩ thuật trong đời sống. Một ví dụ nhỏ: học được thành phần các chất dinh dưỡng trong thức ăn, về nhà chúng ta áp dụng vào bữa cơm gia đình, nâng cao chất lượng dinh dưỡng , đáp ứng nhu cầu thiết thực của cơ thể . Học ngoại ngữ để ta biết them nhiều thứ tiếng trên thế giới, ta có thể dễ dàng giao tiếp với người nước ngoài, không chỉ vậy ta còn có thể học hỏi cách nhanh chóng nền văn minh của các nước khác…

   Xác định được tầm quan trọng của việc học trong nhà trường vẫn chưa đủ. Chúng ta còn cần phải học thêm các kiến thức khác chung quanh ta. Ngoài ra, để hiểu rõ hơn trong học tập, ta còn phải chú ý lắng nghe giáo viên giảng bài, không có kiểu vừa chơi vừa học, làm ồn lớp,mất trật tự. Đặc biệt là phải biết vận dụng bài học vào ngay trong cuộc sống theo cách hiểu của mình. Có như vậy hiệu quả học, hành mới được nâng cao.

   Học mà không hành chẳng khác gì chuẩn bị hết tất cả các vật liệu (gạch, xi măng, cát,…) mà không bắt tay vào thi công. Cũng vậy hành mà không học như muốn xây nhà mà thiếu vật liệu, thì ngôi nhà có hoàn thành chắc chắn được hay không? Thực tế, có nhiều anh chị sinh viên ra trường khi trong tay có bằng kế toán lại đi làm Marketting, học quản trị kinh doanh lại đi làm công nghệ thông tin… Vậy chẳng khác nào phá huỷ ngôi nhà kiến thức của chính mình?

   Vì vậy, mỗi người cần chọn cho mình một lối đi vào đời, theo từng ngành nghề mà mình yêu thích. Đừng học một đàng hành một nẻo. Vừa phí công học tập, lại không giúp ích gì được cho nước nhà. Phương pháp học của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp ngày nay vẫn còn ảnh hưởng. Học và hành để có tri thức, để làm một con người sống đạo đức. Như thế mới có thể đạt được những thành tựu mà mình mong ước, và góp phần xây dựng đất nước.

---/---

Trên đây là một số bài văn mẫu Từ bài bàn luận về phép học hãy nêu suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành mà Top lời giải đã biên soạn. Hy vọng sẽ giúp ích các em trong quá trình làm bài và ôn luyện cùng tác phẩm. Chúc các em có một bài văn thật tốt!

icon-date
Xuất bản : 27/07/2021 - Cập nhật : 27/07/2021