logo

Kể về một việc tốt mà em đã làm lớp 5

       Sống trong cuộc đời không phải cứ ngó lơ, chỉ nghĩ đến bản thân mình thì bạn sẽ chẳng bao giờ tìm thấy niềm vui, ý nghĩa của cuộc đời mình. Lòng tốt, sự bao dung, giúp đỡ mọi người xung quanh sẽ không lãng phí thời gian của bạn mà nó sẽ điểm xuyến cho đời bạn thêm sắc hương. Đừng nghĩ hôm nay mình giúp người ta một việc tốt để mong nhận được từ họ điều gì đó, hãy đơn giản sống là yêu thương, là san sẻ, cho đi để mọi thứ luôn an yên, tốt đẹp nhất có thể. Vậy bạn có nhớ về việc tốt gần đây nhất mà mình đã từng là hay không?


Bài mẫu 1: Mở rộng tấm lòng

Kể về một việc tốt mà em đã làm | Tập làm văn 5 hay nhất

         “Sống trong đời sống cần có một tấm lòng” câu hát của chú Trịnh Công Sơn ngân vang da diết và đầy ý nghĩa nhân văn. Thật vậy, cuộc sống sẽ tươi đẹp biết bao nếu mỗi người chúng ta biết sống tốt, sống trọn vẹn từng khoảnh khắc và không ngừng yêu thương, giúp đỡ mọi người xung quanh.

         Em vẫn còn nhớ như in ngày hôm ấy trời mưa tầm tã, trường học gần nhà cách không bao xa nên em đã tự đi bộ về vả lại bố mẹ bận công việc. Khi trống trường vang lên báo hiệu buổi học kết thúc thì cũng là lúc cơn mưa ào đến nhanh không tưởng, em đứng đợi một lúc để mưa ngớt đi nhưng càng lúc mưa lại càng to hơn, may là lúc sáng mẹ có bỏ vào cặp em chiếc áo mưa. Đường về nhà lúc đó vắng bóng người, em thấy hơi rùng mình, sợ nên đã rải bước nhanh chóng về nhà. Đi được một nửa đường về nhà em liền nghe có tiếng ai đó thúc thít từ phía xa, em tiến lại gần thì thấy một cô bé đang ngồi bên vệ đường. Nhìn cô bé ngồi bên một góc đường lạnh lẽo, đáng thương đang khóc nên em đã đến hỏi thăm: “Em gái ơi, sao em lại ngồi đây một mình? Em cần gì, nói chị nghe xem có thể giúp được gì cho em không?” Nói rồi em gái vừa trả lời trong tiếng nấc: “Dạ chị, em sợ lắm, em không tìm thấy ba mẹ của em, em bị lạc ba mẹ.” Lúc này trời mưa ngày một lớn hơn mà hai bên đường lại vắng người qua lại, mà em thì chỉ có một chiếc áo mưa trong cặp, không chần chừ em vội đưa áo mưa cho em gái mặc rồi. Em cũng bối rối cũng không biết phải làm gì lúc đó, trời thì đang mưa to mà cũng gần tới nhà nên em đã dẫn bé gái về nhà mình để giúp em lau khô người kẻo bị cảm lạnh và nhờ bố mẹ đưa em đến công an gần nhất để tìm người thân cho em.

        Thế rồi nhờ các chú công an thì bố mẹ em đã được tìm thấy và đưa em về nhà an toàn. Sau câu chuyện lần đó em cảm thấy hạnh phúc, vui vô cùng, tuy em không giúp em không trực tiếp giúp em tìm về với gia đình nhưng em rất tự hào khi đã không để em gái một mình bên góc đường giữa trời mưa và giúp em đến cảnh sát nhờ các chú tìm giúp bố mẹ của em gái. Về nhà cảm giác trong em vui sướng tột cùng, em cảm thấy yêu đời hơn hẳn và tự nhủ với bản thân sẽ không ngần ngại giúp đỡ mọi người khi họ gặp khó khăn.


Bài mẫu 2: Vòng tay sẻ chia

Kể về một việc tốt mà em đã làm | Tập làm văn 5 hay nhất (ảnh 2)         Em đã đọc ở đâu đó rằng: “Một ánh lửa chia sẻ là một ánh lửa lan tỏa. Đôi môi có hé mở mới thu nhận được nụ cười.” Điều ấy vô cùng có lí và cần có ở mỗi người, một khi chúng ta sống vị tha, biết cho đi không chút vụ lợi sẽ khiến lòng bạn an yên, cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Nói đến đây em lại nhớ về cái ngày hôm đó, cái ngày ý nghĩa đối với em đó là khi em làm một việc tuy không lớn lao nhưng nó cũng đủ khiến em hạnh phúc.

         Chiều hôm ấy, em tung tăng trên đường về nhà, chỉ còn một đoạn đường ngắn nữa sẽ tới nhà thì em bèn thấy một người phụ nữ mang bầu tay xách nách mang rất nhiều đồ đạc lại dẫn theo một bé gái bên cạnh. Lúc ấy em đã nhanh chân chạy về hướng chị ấy ngỏ lời giúp đỡ. “Chị ơi, chị mang khá nhiều đồ đạc nặng mà chị lại đang mang bầu sẽ ảnh hưởng tới em bé, không phiền chị để em xách bớt giúp chị một đoạn đường được không ạ?”. Ban đầu chị ấy nhìn em ngỡ ngàng, có chút do dự, thế là em tiếp lời: “Em không có ý gì đâu ạ, em thấy chị vừa mang bầu lại phải xách nặng sẽ không tốt nên chị đừng ngại để em giúp chị ạ”. Và rồi chị nở nụ cười tươi nói rằng: “ Chị xin lỗi vì đã thoáng nghĩ sai lệch, vậy em giúp chị xách bớt túi đồ này nhé. Cảm ơn em nhiều lắm.” Thế rồi em giúp chị ấy, trên đường đi hai chị em trò chuyện qua lại rất vui vẻ và rồi chị nói: “Em giúp chị một đoạn đường cũng dài rồi, thôi em về nhà đi kẻo bố mẹ trông rồi lại mắng em đấy, cũng sắp tới nhà chị rồi nên em đừng lo nhé.” Em đã đáp lại: “Không sao đâu chị ơi, chị để em giúp chị xách hộ chị về nhà luôn rồi em nhanh chóng quay về nhà là được ạ, chị đừng lo.” Chị cười hơi áy náy và không ngừng cảm ơn em, hai chị em nói chuyện mà đến nhà lúc nào không hay, chị mời em vào nhà ăn bánh, uống nước rồi hẵn về nhưng em đã từ chối vì sợ bố mẹ trông.

       Trên đường trở về nhà, trong em dâng trào niềm hạnh phúc không diễn tả được thành lời. Việc làm ấy có lẽ không quá to tát, lớn lao nhưng khi sẵn sàng không suy nghĩ gì để giúp đỡ mọi người xung quanh trong khả năng của mình là điều hạnh phúc, ý nghĩa đối với em.


Bài mẫu 3: Hạnh phúc là sẻ chia

Kể về một việc tốt mà em đã làm | Tập làm văn 5 hay nhất (ảnh 3)         Mỗi người trên cuộc đời này đều có những số phận riêng, hoàn cảnh khác nhau, để cuộc sống luôn tràn đầy ý nghĩa, tươi đẹp thì đừng chỉ biết sống cho bản thân mình mà phải san sẻ, giúp đỡ mọi người xung quanh. Và em không thể nào quên kỉ niệm cùng các em vùng sâu vùng xa trong chuyến đi công tác cùng mẹ năm ngoái.

        Năm ngoái vào giai đoạn mùa hè khi được nghỉ, mẹ đã cho em đi cùng mẹ trong chuyến công tác về vùng sâu tại tỉnh Kiên Giang. Lần đi ấy với em vô cùng thú vị, đầy ắp những kỉ niệm và nó càng giúp em biết trân trọng những gì mình có, không ngừng san sẻ với mọi người quanh mình. Em đã không quên soạn ra những quần áo không còn mặc vừa nữa cùng sách giáo khoa đã học qua để phần nào giúp các em ở đây. Mẹ em đảm nhận các em nhỏ lớp hai ở xã Đông Hưng B của huyện An Biên, Kiên Giang. Nhìn những nụ cười ngây thơ, hồn nhiên luôn nở trên môi, các bạn rất ngoan ngoãn, vâng lời dù cuộc sống rất vất vả, lam lũ, thiếu thốn đủ em thấy mình may mắn đến nhường nào khi được sống trong cuộc sống ấm no bên bố mẹ. Sau khi mẹ dạy cho các em thì em đã xin phép mẹ được đến giao lưu với các em và giúp các em học bài, rèn chữ cho các em về những gì mà em biết. Ngoài những giờ học thì em hướng dẫn cho các em vẽ tranh, kể những câu chuyện trên thành phố của mình cho các em nghe. Thế rồi chị em gắn kết với nhau từ lúc nào không hay, cùng nhau học cùng nhau vui chơi, các em luôn san sẻ cho em những đồ ăn mà các em có, dẫn em đi tham quan khắp xã.

        Hai tuần trôi qua với em như chỉ mới là ngày hôm qua, mọi ngày luôn tràn ngập tiếng cười với những giờ vui chơi cùng các em, tối đến được trực tiếp chỉ dẫn cho các em từng con chữ, con số, cùng bên nhau thủ thỉ về những câu chuyện, kí ức vui buồn của riêng mỗi người khiến em càng yêu các em, muốn được gắn bó với các em nhiều hơn. Ngày về em không nỡ xa các em một chút nào, nhìn các em khó khăn về vật chất nhưng tinh thần luôn lạc quan, yêu đời khiến em càng tự dặn mình phải trân quý những gì mình có. Em tự nhủ mình sẽ cố gắng thật nhiều để sau này có thể giúp đỡ được nhiều hơn những người có hoàn cảnh khó khăn.

icon-date
Xuất bản : 04/02/2021 - Cập nhật : 05/02/2021

Tham khảo các bài học khác