logo

Top 10 Bài văn miêu tả một cây mà em biết qua phim ảnh sách báo ngắn và hay

icon_facebook

Đề bài: Viết bài văn miêu tả một cây mà em biết qua phim ảnh sách báo


Bài văn 1: Cây Dừa

Qua những bộ phim tài liệu về miền Tây Nam Bộ và các bài viết trên báo chí, em rất ấn tượng với hình ảnh cây dừa – một loài cây đặc trưng của vùng đất Bến Tre. Cây dừa xuất hiện như một biểu tượng của vùng quê sông nước với vẻ đẹp mộc mạc mà hữu dụng vô cùng.

Cây dừa thường mọc ở ven sông, ven biển. Thân dừa cao thẳng, có cây cao đến mười mét. Thân cây màu nâu xám, xù xì với những đốt sẹo do tàu lá rụng để lại. Tán dừa không xòe rộng như cây bàng hay rậm rạp như cây gạo, mà gồm những tàu lá dài rủ xuống duyên dáng. Khi gió biển thổi qua, những tàu lá đung đưa xào xạc tạo nên âm thanh rất vui tai.

Quả dừa mọc thành từng chùm lớn trên ngọn cây. Khi còn non, dừa có màu xanh mướt, bên trong chứa nước ngọt thanh mát. Khi chín, vỏ chuyển màu nâu và cùi dừa dày, trắng phau, có thể làm mứt, kẹo hoặc dầu dừa. Trong sách và phim, người ta còn dùng thân dừa làm cột nhà, tàu lá dừa để lợp mái hay làm đồ thủ công mỹ nghệ.

Cây dừa không chỉ là nguồn sống của người dân miền biển mà còn mang vẻ đẹp riêng, giản dị và gần gũi. Hình ảnh cây dừa nghiêng mình bên dòng sông như người bạn thủy chung với mảnh đất quê hương.


Bài văn 2: Cây Tre

Em biết đến cây tre qua nhiều truyện cổ tích, đặc biệt là truyện “Thánh Gióng” và những bộ phim về làng quê Việt Nam. Cây tre là biểu tượng của người nông dân, của tinh thần kiên cường và bất khuất của dân tộc.

Tre thường mọc thành bụi, rậm rạp ở đầu làng, ven đường, cạnh bờ ao. Thân tre thẳng, cao vút, màu xanh lục hoặc ngả vàng khi già. Thân có nhiều đốt, rỗng ruột nhưng rất dẻo dai. Lá tre dài, nhỏ, nhọn và xanh sẫm, rung rinh trước gió. Mỗi khi có làn gió nhẹ thoảng qua, cả bụi tre nghiêng mình tạo nên âm thanh lao xao quen thuộc.

Trong truyền thuyết, Thánh Gióng đã nhổ tre làm vũ khí đánh giặc, cho thấy tre không chỉ mềm mại mà còn rất mạnh mẽ. Qua các tài liệu em đọc, người dân còn dùng tre làm đòn gánh, rổ rá, bàn ghế, thậm chí là cả nhà ở. Tre gắn bó mật thiết với đời sống làng quê.

Tre còn là biểu tượng văn hóa, xuất hiện trong thơ ca, nhạc họa: “Tre xanh, xanh tự bao giờ...” – câu thơ gợi lên vẻ đẹp bền bỉ, trung thành của loài cây giản dị này. Tre là hiện thân của con người Việt Nam: dẻo dai, cứng cỏi và giàu lòng yêu nước.


Bài văn 3: Cây Đa

Hình ảnh cây đa xuất hiện rất nhiều trong các câu chuyện cổ tích như “Cây đa chú Cuội” hay trong các bộ phim về làng quê xưa. Cây đa là loài cây lâu năm, to lớn, tán rộng, thường mọc ở đầu làng hoặc gần đình chùa, nơi sinh hoạt cộng đồng của người dân.

Cây đa có thân rất to, xù xì, rễ phụ mọc từ cành buông xuống đất như những bức rèm. Lá đa to, xanh thẫm, bóng và có hình bầu dục. Khi cây ra hoa kết trái, quả đa nhỏ, chín có màu đỏ, nhìn rất đẹp mắt. Dưới gốc đa thường là nơi các cụ già ngồi nghỉ ngơi, trẻ em vui đùa, là nơi người ta họp chợ, tổ chức lễ hội.

Trong phim ảnh và văn học, cây đa còn mang màu sắc huyền thoại, gắn với những câu chuyện thần kỳ như chú Cuội bay lên trời. Cây đa vì thế không chỉ mang vẻ đẹp cổ kính mà còn gợi nhớ đến những ký ức tuổi thơ, là biểu tượng cho sự gắn kết làng quê.

Em rất yêu cây đa, yêu sự vững chãi, cổ kính và đầy tình nghĩa của nó. Dưới bóng đa, bao nhiêu thế hệ đã lớn lên, trưởng thành và mang theo những kỷ niệm đẹp của một thời quê hương yên bình.


Bài văn 4: Cây Phượng Vĩ

Cây phượng là loài cây mà em biết đến qua nhiều bài thơ, bài hát và bộ phim học đường như “Kính vạn hoa”. Mỗi mùa hè đến, hoa phượng lại nở rực đỏ một góc sân trường, báo hiệu mùa chia tay của tuổi học trò.

Thân cây phượng to, cao vừa phải, vỏ sần sùi, màu nâu. Cành cây tỏa ra rộng, vươn lên trời xanh. Lá phượng nhỏ li ti, mọc đối xứng thành từng cặp như lông chim, tạo thành tán lá mỏng manh. Hoa phượng có năm cánh, màu đỏ rực như ngọn lửa, kết thành từng chùm lớn rất bắt mắt.

Mỗi lần nhìn thấy hoa phượng nở, em lại cảm thấy bồi hồi. Những trang lưu bút, những dòng chữ chia tay bạn bè đều gắn với hình ảnh cánh phượng ép trong vở. Trong phim ảnh, cây phượng thường xuất hiện vào những cảnh chia tay học sinh cuối cấp – khi tình bạn, tình thầy trò trở nên sâu sắc nhất.

Cây phượng không chỉ đẹp mà còn tạo bóng mát cho sân trường. Dưới gốc phượng, học sinh vui đùa, học bài, sinh hoạt đội nhóm. Cây phượng vì vậy không chỉ là một loài cây bình thường mà còn là người bạn chứng kiến tuổi học trò hồn nhiên, đáng nhớ.


Bài văn 5: Cây Bàng

Trong các bộ phim học đường và sách văn học thiếu nhi, hình ảnh cây bàng gắn liền với sân trường, lớp học và tuổi thơ của mỗi học sinh. Cây bàng không chỉ tạo bóng mát mà còn góp phần tô điểm vẻ đẹp cho không gian học đường.

Cây bàng có thân thẳng, cao, vỏ màu xám nhạt, cành tỏa ngang và phân tầng rất đều đặn. Lá bàng to, dày, hình bầu dục. Mùa hè, lá xanh mướt; sang thu, lá chuyển sang vàng rồi đỏ rực trước khi rụng xuống sân, tạo nên khung cảnh nên thơ. Quả bàng nhỏ, hình bầu dục, khi chín có màu vàng, ăn có vị chát chát, bùi bùi.

Em từng đọc được trong sách “Tuổi thơ dữ dội” rằng cây bàng là nơi các bạn nhỏ tụ họp, chơi đùa và thậm chí là nơi che chở trong những phút giây nguy hiểm. Trong phim ảnh, cây bàng thường gắn với ký ức học trò: một lời tỏ tình đầu tiên, một buổi chia tay cuối năm hay một lần bị phạt đứng gốc cây.

Cây bàng không chỉ cho bóng mát mà còn là một phần không thể thiếu trong ký ức tuổi thơ. Em rất yêu cây bàng, yêu sự gắn bó, thân thuộc và bình dị mà nó mang lại mỗi ngày đến trường.


Bài 6: Miêu tả cây cau

Em biết đến cây cau qua truyện cổ tích “Sự tích trầu cau” và các bộ phim về nông thôn Việt Nam. Cây cau từ lâu đã là hình ảnh quen thuộc trong các khu vườn quê, trước sân nhà ông bà, gắn liền với phong tục cưới hỏi truyền thống.

Cây cau có thân thẳng tắp, tròn và cao vút. Nhìn từ xa, cau như những chiếc cột sống sừng sững giữa vườn cây. Thân cau màu xám nhạt, có những đường vân tròn như các đốt tre. Trên ngọn cau là chùm lá tỏa ra như chiếc quạt lớn màu xanh thẫm. Những tàu lá dài, rủ xuống mềm mại, đung đưa theo gió tạo nên âm thanh xào xạc rất đặc trưng.

Hoa cau nhỏ, màu trắng ngà, thường mọc thành chùm. Khi nở, hoa cau tỏa ra mùi thơm dịu nhẹ. Quả cau nhỏ bằng đầu ngón tay cái, xanh mướt, khi già sẽ ngả sang màu vàng nhạt. Quả cau thường được ăn kèm với trầu và vôi, tạo thành tục “miếng trầu là đầu câu chuyện”. Trong các đám cưới truyền thống, trầu cau luôn hiện diện như một biểu tượng của tình yêu và sự thủy chung.

Cây cau không chỉ mang lại giá trị văn hóa mà còn tạo bóng mát, làm đẹp cho khuôn viên nhà cửa. Em rất yêu cây cau vì dáng đứng thanh cao, giản dị nhưng mang ý nghĩa sâu sắc trong lòng người Việt.


Bài 7: Miêu tả cây xoài

Qua sách “Miền Nam cây trái quanh năm” và các chương trình truyền hình về nông nghiệp, em đã biết đến cây xoài – một loại cây ăn quả quen thuộc của người dân vùng nhiệt đới, đặc biệt ở miền Nam nước ta.

Cây xoài không cao như cây dừa nhưng lại có tán rộng, vươn ra bốn phía như chiếc ô lớn che nắng. Lá xoài hình mũi mác, màu xanh bóng, mọc thành từng cụm. Khi cây ra hoa, những chùm hoa nhỏ li ti, màu vàng nhạt kết thành từng bó rất đẹp. Mùi hoa xoài nhẹ nhàng, thu hút cả ong và bướm đến thụ phấn.

Quả xoài là phần hấp dẫn nhất. Khi còn non, xoài xanh có vị chua thanh, thường được dùng để chấm muối ớt – món khoái khẩu của nhiều người. Khi chín, vỏ xoài chuyển sang màu vàng, thịt xoài mềm, ngọt lịm và thơm phức. Xoài có thể ăn trực tiếp, làm sinh tố, làm mứt hay sấy khô đều ngon.

Em rất thích cây xoài vì nó không chỉ cho trái ngọt mà còn mang lại cảm giác gần gũi, thân thuộc như chính hương vị quê hương. Cây xoài là một phần tuổi thơ của nhiều thế hệ, là món quà quý giá từ thiên nhiên.


Bài 8: Miêu tả cây sấu

Cây sấu là loài cây đặc trưng của thủ đô Hà Nội. Em biết đến cây sấu qua bộ phim “Hà Nội mùa đông năm ấy” và những bài viết về mùa hè Hà Nội trên các trang báo.

Cây sấu có thân cao, chắc khỏe, vỏ cây xù xì màu nâu sẫm. Tán lá sấu rậm rạp, tròn đều như chiếc dù lớn che nắng cho cả con phố. Lá sấu có màu xanh thẫm, hình bầu dục, mọc thành từng cụm ba lá. Vào mùa hè, cây sấu tạo bóng mát mát rượi, khiến con đường Hà Nội trở nên dịu dàng và yên bình hơn giữa cái nắng oi ả.

Quả sấu nhỏ bằng ngón tay, màu xanh đậm, có vị chua gắt khi còn tươi. Người ta thường dùng quả sấu để nấu canh chua, kho thịt hay ngâm nước đường làm nước giải khát. Mỗi khi hè đến, những xe sấu ngâm dọc vỉa hè lại nhộn nhịp, mang theo cả hương vị mùa hè xưa cũ.

Cây sấu không chỉ mang lại bóng mát, quả ngon mà còn là một phần ký ức của biết bao thế hệ người Hà Nội. Đối với em, cây sấu là hình ảnh không thể thiếu khi nhắc đến mùa hè thủ đô.


Bài 9: Miêu tả cây gạo

Trong một bài viết trên báo “Thiếu niên Tiền phong”, em được biết đến cây gạo – loài cây nở hoa vào cuối xuân, báo hiệu một mùa hè đang đến gần.

Cây gạo to lớn, có thân xù xì, sần sùi như da rồng. Vỏ cây màu xám nâu, có nhiều gai nhọn nhỏ ở phần gốc. Cành cây tỏa ra khắp nơi như những cánh tay vươn dài, rất chắc khỏe. Vào mùa xuân, cây gạo rụng hết lá, chỉ còn lại những nụ hoa đỏ rực nổi bật trên nền trời xanh.

Hoa gạo to, năm cánh, đỏ như ngọn lửa cháy bùng. Dù không có hương thơm nhưng hoa gạo vẫn thu hút ong bướm đến lấy mật. Khi hoa rụng, cả một vùng đất đỏ rực, trông như trải thảm. Người xưa gọi đó là "hoa của trời", gắn liền với hình ảnh làng quê Bắc Bộ.

Cây gạo thường mọc ở đầu làng, nơi có cây đa, giếng nước. Dưới bóng gạo, các cụ già ngồi uống trà, các em nhỏ chơi đùa. Em rất thích cây gạo vì nó vừa mạnh mẽ, rực rỡ lại mang vẻ đẹp dân dã, gần gũi với cuộc sống người nông dân.


Bài 10: Miêu tả cây lúa

Cây lúa là hình ảnh em quen thuộc qua sách giáo khoa, tranh ảnh và phim tài liệu về đồng bằng sông Cửu Long. Cây lúa gắn liền với nền văn minh lúa nước và là nguồn sống của hàng triệu người dân Việt Nam.

Lúa được trồng thành từng thửa, từng thảm xanh bạt ngàn trải dài tận chân trời. Khi mới mọc, cây lúa có màu xanh non, mềm mại. Lá lúa dài, mảnh, sắc như dao. Khi gió thổi, cả cánh đồng lúa nghiêng ngả như những con sóng lăn tăn. Vào mùa trổ đòng, lúa bắt đầu ngậm sữa, sau đó chín vàng ươm, tạo nên một khung cảnh trù phú, yên bình.

Hạt lúa là kết tinh của bao giọt mồ hôi người nông dân. Gặt lúa về, người ta tuốt lúa, phơi thóc, rồi xay xát thành gạo – món ăn chính trong mỗi bữa cơm gia đình. Lúa không chỉ là cây lương thực mà còn là biểu tượng của cần cù, chịu thương chịu khó.

Em rất yêu cây lúa – loài cây giản dị nhưng mang trong mình cả hồn quê, tinh thần dân tộc và sự sống của cả đất nước.

icon-date
Xuất bản : 09/04/2025 - Cập nhật : 09/04/2025

Câu hỏi thường gặp

Đánh giá độ hữu ích của bài viết

😓 Thất vọng
🙁 Không hữu ích
😐 Bình thường
🙂 Hữu ích
🤩 Rất hữu ích
image ads