logo

Tóm tắt Bí ẩn của làn nước

Cuộc đời của mỗi người đều không giống nhau, có người thì sớm ra đi vì bệnh tật, tai nạn... Có người thì an ổn tới già, nhưng phần lớn tất cả những người ở lại là những người đau khổ nhất. Song không ai có thể biết trước được tương lai khi mà thử thách có thể xảy ra bất cứ lúc nào. Mời các em cùng Toploigiai tìm hiểu bài Tóm tắt truyện ngắn Bí ẩn của làn nước dưới góc nhìn của "Người ở lại"


Tóm tắt truyện ngắn Bí ẩn của làn nước – Mẫu số 1

Truyện ngắn “Bí ẩn của làn nước” – một trong những tác phẩm của nhà văn Bảo Ninh, kể về tình cảnh éo le, gian khổ của nhân vật “Tôi” khi phải đối mặt với cơn lũ dữ dội và nỗi mất mất mát to lớn đã hằng sâu vào trong tâm trí của một người đàn ông mạnh mẽ, dũng cảm tới lúc già. Truyện bắt đầu trong bối cảnh Việt Nam ta đang bị đế quốc Mĩ tấn công, xâm lược, tiếng súng, đạn, pháo nổ đã sớm trở thành một điều hết sức bình thường. Nhưng vào một hôm, mọi sự bình yên thực sự bị phá vỡ, đỉnh lũ đêm Rằm tháng Bảy Mỹ ném hàng loạt bom đạn xuống phá tan đê điều trước làng, đê vỡ như cơn đại hồng thủy đi đến đâu tàn phá đến đó.

Nhân vật tôi bấy giờ là một người canh gác hộ đê trên điển, trong lúc đang chấp hành nhiệm vụ, cảm nhận được tai họa đang đến gần, anh lập tức chạy về với gia đình, cùng với người vợ vừa sinh cách đây không lâu, gấp rút chèo lên mái nhà tránh nước lũ. Vừa leo được lên mái thfi đợt dâng thứ hai chảy đến, mái nhà bị trôi theo dòng nước, đến khi sắp tan nát thì may mắn vướng lên thân đa trước đình, gia đình bốn người cố gắng bám lên, bám chắc lấy cành như những người dân đó. Đúng lúc ấy,cũng có hai mẹ con cũng bị dòng lũ cuốn trôi, tiếng cầu cứu vô vọng, da diết vang lên, tôi cố gắng hết sức để cứu lấy hai mẹ con họ, nhưng không được. Làn nước dữ dội đã nhấn chìm họ. Gia đình nhân vật tôi vẫn cố gắng tiếp tục giữ lấy cành đa, vượt qau kiếp nạn lần này, nhưng khi đối mặt với hiểm họa ai cũng muốn mình sống, chỉ có người thân, người làm mẹ, người làm cha mới sẵn sàng hy sinh cuộc sống của mình cho con. Người con trai đứa con mới sinh mà tôi chưa thấy mặt được vợ giữ đựng ở trong túi bóng bị rơi xuống nước, người vợ với bản năng làm mẹ của mình lập tức lao xuống theo để cứu con. Tôi thấy thế cũng xuống nước theo, chỉ kịp vớt lên được đứa con gái, còn vợ và đứa con trai thì không thể tìm thấy, những người xung quanh cũng xuống trợ giúp gia đình. Tìm đến khi tôi kiệt sức mình rồi ngất đi, tới khi tỉnh lại trên chiếc ca nô cứu hộ đầy ắp người và bên cạnh là đứa con nhỏ đang trong vòng tay của người phụ nữ xa lạ. Những lời an ủi từ người mình không quen khiến cho tôi nhớ lại tình cảnh khốn khổ ấy, chỉ trong một đêm, anh đã mất đi hai người thân vô cùng quan trọng. Dùng chính sức mình cũng không thể cứu được vợ con, điều đó đã ám ảnh tôi cho đến tận mãi sau này. Khi mà giờ đây đứa bé ngày ấy mà tôi cứu đã trở thành một cô thiếu nữ xinh đẹp, rực rỡ, thì người đàn ông vẫn không thể quên được về cái chết, cái đợt đỉnh lũ tàn ác nhấn chìm lấy một ngôi làng bình yên, trôn vui gia đình mà anh yêu thương, trân trọng nhất.

Tóm tắt truyện ngắn Bí ẩn của làn nước - ảnh 1

Tóm tắt truyện ngắn Bí ẩn của làn nước – Mẫu số 2

Bảo Ninh là cây bút có nhiều sáng tạo trong việc dựng tình huống truyện, các tác phẩm của nhà văn đều có những tình huống, tình cảnh éo le, điển hình cho tài năng, nghệ thuật ấy chính là truyện ngắn Bí ẩn của làn nước. Câu chuyện khắc họa nỗi đau tận cùng của nhân vật "tôi" khi mất hết người thân trong một trận lũ bất ngờ ập đến. Tôi sinh sống trong một ngôi làng, làm công việc canh giữ hộ đê trước cổng làng, khi ấy nước nhà phải đối mặt với sự tấn công của Mĩ, nhắm trúng đỉnh lũ đêm Rằm tháng Bảy, một loạt bom Mỹ phá tan vệt đê. Không còn đê, làn nước như một trận hồng thủy, tràn vào, tôi vội lao về nhà, mới chiều nay người vợ của tôi vừa hạ sinh một đứa con trai, nhưng vì tính chất công việc nên không thể rời vị trí của mình để trở về đón chào đứa nhỏ. Nước đã ngập làng, Hai vợ chồng trật vật trèo lên mái nhà lánh nạn, nhưng chưa kịp thở phào thì phải tiếp đón thêm một trận lũ nữa. Nó làm cho mái nhà tranh bị ảnh hưởng, trôi đi theo dòng nước, lúc sắp tan nát hết cả thì vướng vào thân đa trước đình làng. Mọi người đang bám trên cây thấy vậy liền giúp đỡ kéo hai vợ chồng lên, tôi muốn giữ con nhưng vợ lại sợ anh vụng làm rớt con nên vẫn giữ đứa nhỏ. Vì mới sinh nên sức khỏe của người vợ yếu đi rất nhiều, dựa mình vào tôi để ổn định, đến khi gần sáng một người phụ nữ bị dòng nước cuốn đến, hết sức mình cầu cứu “Cứu mẹ con tôi mấy.. cứu mấy.. con gái tôi..”. Giọng nói nghẹn sặc ấy đã làm cho tấm lòng thương người của tôi trỗi dậy, anh giơ tay ra để cứu hai mẹ con họ, nhưng không được người đàn bà chìm nghỉm dưới nước. Cùng lúc cành đa kêu rắc, chao ạnh người vợ giật mình hốt hoảng, đứa con nhỏ chưa thấy mặt của tôi rơi xuống nước, vợ tôi với bản năng làm mẹ lập tức lao xuống ngay để hòng vớt con. Tôi cũng không đứng nhìn, nhảy xuống cứu hai mẹ con, nhưng trong tình cảnh dối loạn ấy tôi vớ kịp đứa con nhỏ lên cho mọi người giữ hộ. Tiếp tục tìm vợ trong dòng nước lạnh ngầu bùn, nhiều người cũng phi xuống theo để trợ giúp tôi, tìm đến khi tôi mất hết sức lực. Khi tỉnh lại trên chiếc ca nô cứu hộ trở đầy người gặp nạn, tôi thấy trời đã tạnh mưa và ánh sáng len lói qua những đám mây, thắp sáng cả một vùng u tối, bên cạnh tôi không còn vợ và bên cạnh là một người phụ nữ xa lạ đang ốp ấm đứa bé mà tôi cũng nhỏ nhẹ an ủi anh. Thấy đứa bé tè rầm nên thay tã cho nó, khi tôi nhìn lướt qua đứa nhỏ mới sững người, đứa nhỏ con anh là con trai nhưng đứa bé này lại là con gái, anh đã cứu sống con của người phụ nữ kia nhưng lại chả thể cứu được vợ và con trai mình. Trong anh lập tức sụp đổ, òa khóc. Mãi sau này, thời gian trôi qua, tôi đã có tuổi, cô bé năm ấy tôi cứu đã trưởng thành, trở thành thiếu nữ đẹp nhất làng. Nhưng không ai biết đứa bé ấy không phải con anh, chỉ có chính anh và làn nước năm ấy mới biết được sự thật và niềm đau ngày ấy vẫn luôn theo anh, một nói đau không thể tả bằng lời. Qua câu chuyện ta thấy tình cảnh khó khăn của dân ta khi phải đối mặt với tác hại của chiến tranh, đồng thời nhận thấy tấm lòng cao cả, vị tha của nhân vật tôi trong câu chuyện khi đã âm thầm nuôi lớn đứa trẻ không phải con mình và nỗi mất mắt hằn sâu trong lòng anh cùng những người sống sót khác.

Tóm tắt truyện ngắn Bí ẩn của làn nước - ảnh 2

Tóm tắt truyện ngắn Bí mật của làn nước - Mẫu số 3

Thế gian có biết bao thử thách, khó khăn, cuộc đời mấy ai có thể chảy trôi nhẹ nhàng, bình yên như dòng nước trước khi bão đến. Cuộc đời của nhân vật chính - "Tôi" trong tác phẩm Bí ẩn của làn nước cũng như vậy, như những con sóng to dập dìu giữa biển khơi. Câu chuyện diễn ra trong thời kì đế quốc Mĩ xâm lược Việt Nam, với những ảnh hưởng của nó để lại, thật không khó hiểu khi màu sắc diễn ra trong truyện lại thiên về đơn sắc, như cuốn phim cũ thời xưa, chân thật đến xót thương. Xót cho số phận của những con người nhỏ bé vô tội. 

Vào đêm Rằm tháng bảy, nhân lúc đỉnh lũ dâng cao, lính Mĩ đã cho thả bom, nổ vỡ đê điều khiến cho nước lũ tràn vô ngôi làng nằm gần đó. Bấy giờ nhân vật Tôi là người canh giữ đê điều lập tức nhận ra được điều đó, tức tốc chạy về nhà, nơi tổ ấm bé nhỏ của gia đình anh. Hai vợ chồng vất vả cùng nhau trèo lên mái nhà để tránh đợt lũ, nhưng chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì một đợt lũ thứ hai xuất hiện, tấn công, mái nhà tranh không chắc chắn lập tức bị đẩy đi, trôi theo dòng nước. Vướng vào cây đa trước đình, trên những cành cây cũng đã có biết bao người lánh nạn, thời điểm này cây đa như phao cứu sinh, là thứ duy nhất có thể  giữ được mạng sống cho mọi người. Giờ phút nguy hiểm như vậy nhưng mọi người vẫn luôn đoàn kết giúp đỡ nhau, hai vợ chồng được kéo lên bám vào một cành cây, chờ đội cứu hộ tới. Vừa vững người một chút thì tôi nghe thấy tiếng kêu cứu của một người phụ nữ đang bị dòng nước lũ bám lấy, tiếng la hết thất thanh cầu cứu mình và con gái nghe thật thê lương, thảm khốc, tôi không thể trơ mắt ra nhìn đồng bào mình cơn lũ nuốt trọn, tôi cố gắng hêt sức giơ tay ra kéo người phụ nữ đó. Nhưng không được, sự dữ dội của kẻ thù đã nhấn chìm người phụ nữ, đồng thời tiếng la lên của vợ đã kéo lại sự chú ý của tôi. Vợ và con tôi đều rơi xuống nước, tôi nhảy xuống theo bản năng. Làn nước đục ngầu, che đi toàn bộ tầm nhìn, tôi đẩy đứa trẻ lên cho mọi người, tiếp tục cứu vợ song nhân vật tôi vẫn phải bất lực, đầu hàng trước số phận.

Anh ngất đi vì kiệt sức, khi tỉnh dậy nhìn thấy đứa nhỏ mình cứu thì nhận ra đó không phải con của mình, tôi khóc vì oán trách bản thân không cứu được vợ và con trai mới sinh, khóc cho cái số phận bi thương, hèn yếu không thể thắng nổi kiếp nạn đã định sẵn. Nhưng là một người đàn ông có trách nhiệm, có lương tâm, tôi chăm sóc, nuôi dưỡng đứa trẻ kia, đến khi cô bé lớn trở thành thiếu nữ xinh đẹp, thì sự việc cứu nhầm cũng không có ai ngoài anh và làn nước dữ tợn năm ấy biết. 

Câu chuyện đã để lại cho người đọc sự thấu hiểu trân trọng về tình người cao đẹp, cũng như là sự kiên cường, mạnh mẽ như nhân vật tôi để tiếp tục đối diện với thử thách nguy hiểm có thể diễn ra bất cứ lúc nào.

icon-date
Xuất bản : 14/10/2023 - Cập nhật : 18/10/2023