logo

Tại sao lại gọi con cóc là cậu ông trời?


1. Tại sao lại gọi con cóc là cậu ông trời

- Gọi “Con cóc là cậu ông trời” vì: Mỗi khi thấy tiếng cóc nhái nghiến răng, thì mọi người đều biết rằng trời sắp mưa to. Được bắt nguồn từ truyện cổ tích Cóc kiện Trời, Sau cuộc tranh cãi giữa con cóc và ông trời thì cuối cùng đội thiên lôi của nhà trời đánh không lại phải xin hòa và trời thỏa mãn yêu cầu của bọn cóc.

- Từ đó về sau, cứ mỗi lần cóc nghiến răng là trời cho mưa xuống. Vì vậy người ta cho rằng con cóc là cậu ông trời.

=> Cóc tuy nhỏ bé, nhưng vẫn được gọi là “cậu ông Giời”. 

[CHUẨN NHẤT] Tại sao lại gọi con cóc là cậu ông trời?

2. Câu chuyện cổ tích “Cóc kiện trời”

Từ thuở xa xưa, có một năm Trời làm hạn hán lớn. Sông, suối, ao chuôm cạn khô nước. Nguồn, lạch trơ lòng đá sỏi. Ngay cả biển khơi kia, nước mặn cũng chỉ còn sâm sấp. Nơi nơi, cỏ cây khô cháy, chốn chốn mọi vật võ vàng, héo quắt đi vì khát. Cơ sự này mà cứ kéo dài, khéo mà mọi sinh vật trên Trái Đất không còn sót lại được một mống! Chịu khát giỏi như họ nhà Cóc mà cũng chết la liệt, chẳng còn lại được mấy con.

Cóc than ông Trời lắm mà chưa biết làm thế nào. Nghĩ mãi, Cóc thấy không có cách nào hơn là phải lên tận Trời hỏi xem vì sao mà Trời lại làm hạn hán thế. Trời định giết hết mọi người, mọi vật chăng?

Nghĩ vậy, Cóc liền mời họ hàng nhà Ếch, Nhái, Ếch ương lại, nói rõ ý định của mình. Mới đầu, nghe Cóc bàn lên Trời kiện Trời, ai cũng sợ. Song, thấy Cóc một mực hăng hái không lùi , một số Ếch, Nhái cũng xin đi theo.

Khi ra đi, Cóc bứt một chiếc lá khoai làm cờ, dẫn đầu cả đoàn. Dọc đường vì vất vả, nắng nôi, khát, đói có con bỏ cuộc, có con bị đau ốm không đi được, cuối cùng chỉ còn dăm chú Ếch, Nhái theo Cóc mà thôi.

Một hôm, Cóc gặp một con gà trống nằm rũ ra ở gốc tre, Cóc rủ Gà cùng đi. Gà ngần ngại, sợ sức yếu. Hỏi Cóc có gì mà dám đi kiện Trời? Cóc bảo Cóc có gan, Gà bảo Gà chẳng có gì. Cóc nói: Gà có mỏ cơ mà. Gà yên bụng, vững dạ, theo Cóc cùng đi.

Sau Gà, Cóc còn rủ thêm được Ong, Hổ vằn và Gấu nữa, tất cả nhập thành một đoàn quân hăng hái, hăm hở hướng về phía cổng Trời, quyết phen này kiện Trời một mẻ. Cóc nhìn đội quân lên Trời, nhẩm tính: mình có gan, Ong có nọc, Gà có mỏ, Hổ có vuốt, có sức, Gấu có tài leo được, dám vào tận nhà Trời được!

Đi mãi, đi mãi đoàn quân do Cóc cầm cờ dẫn đầu mới tới cổng Trời. Cửa nhà Trời đóng kín mít, cao ngất, không có lối lên. Cả bọn dừng lại, giục Cóc. Cóc nhìn khắp xung quanh và thấy có một cái chòi. Trong chòi có treo chiếc trống to tướng. Cóc bảo Gấu leo lên chòi, đánh trống rõ to, gọi Trời ra nói chuyện.

Lúc ấy, Trời đang ngồi đánh cờ với các vị thần nhà Trời, bỗng nghe tiếng trống nổi ầm ầm. Trời sai lính ra xem. Lính ra rồi liền chạy vào thưa là bọn Cóc đến đánh trống gọi Trời ra nói chuyện. Trời giận lắm, sai Thần Sét là ông Thiên Lôi cầm búa ra đánh đuổi.

Thiên Lôi nổi chớp thét đùng đùng, khiến cho cả Cọp và Gấu lóa cả mắt, váng cả đầu óc; các con vật khác bị gió đánh bạt đi. Cóc hô:

Ong đâu, đốt mù mắt Thiên Lôi đi!

Đàn ong lăn sả vào, châm cho Thiên Lôi một trận tối tăm mặt mũi, rồi vội vàng mở cổng Trời, cưỡi gió nhảy vào. Cả bọn Cóc ào theo. Gấu ra sức thúc trống.

Trời sai Thần Rết ra phun nọc. Rết phun nọc phì phì, khiến Ếch, Nhái, thậm chỉ cả Hổ nữa cũng bị nhức nhối mà lùi lại. Cóc liền hô:

- Gà đâu! Cứ đầu nó mà mổ!

Gà xù lông cổ, giương cánh nhảy phốc tới, cứ đầu Rết mà xỉa từng nhát búa bổ và nuốt chửng luôn Thần Rết vào bụng.

Được tin Thần Rết bị hại, Trời lo lắm. Tất cả các Thiên Thần, Thiêng tướng bấy giờ đều bước ra nhất loại, xin cùng nhau ra trận đánh đuổi lũ Cóc.

Cóc hạ lệnh cho Hổ ra tay, các Thiên Thần, Thiên tướng vừa xông tới, liền gặp ngay Hổ quật đuôi, gương vuốt, gầm lên dữ dội, lao thẳng vào giữa mà vồ, tát, cấu, xé túi bụi. Chỉ một lúc, đám Thiên thần, Thiên tướng kẻ sóng bỏ kẻ chết mà chạy nháo nhào trở về.

Cóc hô Gấu thúc trống vang lừng và phất cao cờ dẫn đầu cả bọn hò reo xông vào tận chỗ Trời ngồi mà gọi Trời ra.

- Xin mời Trời ra cho Cóc hỏi vì sao Trời không mưa?

Trời sợ Cóc và đoàn Hổ, Gấu, Ong, Gà, Ếch, Nhái phá tan nhà Trời mất, liền bước ra hỏi.

- Cóc muốn gặp trời làm gì?

- Xin Trời ban mưa ngay cho, nếu không thì vạn vật, cỏ cây dưới kia chết hết.

Trời bằng lòng ngay, bảo cứ về. Trời sẽ mưa. Cóc liền yên trí quay về. Đi được một quãng, chợt nhớ ra, Cóc quay lại hỏi:

- Lần sau bị hạn, muốn mưa thì phải làm sao báo tin được cho Trời?

- Lên thế này đủ rồi, cứ yên trí.

- Vậy thì thế này, hễ tôi kêu lên, Trời nghe thấy tiếng tôi thì Trời mưa ngay cho nhé.

Trời nhận lời. Cóc cùng các bạn yên trí ra về. Từ đấy, hễ mà Cóc nghiến răng thì y như là Trời mưa ngay.

Nhớ công lao của Cóc, các cụ già trong làng gọi Cóc là cậu ông Trời và dặn dò con cháu:

- Con Cóc là cậu ông Trời đấy, đừng đánh nó.


3. Ý nghĩa truyện cổ tích Cóc kiện Trời

- Câu chuyện kể về sự quyết tâm, kiên trì trong cuộc đấu tranh mưu trí, gan dạ của Cóc và các bạn nhằm chống lại việc Trời làm hạn hán. Thắng lợi của Cóc và các bạn Cóc đã chứng tỏ rằng nếu biết đoàn kết lại và có sự quyết tâm, mưu trí và sự thông minh, dũng cảm thì dù một lực lượng nhỏ bé cũng có thể thắng được một lực lượng lớn mạnh hơn.

- “Không có việc gì khó. Chỉ sợ lòng không bền. Đào núi và lấp biển. Quyết chí ắt làm nên.”

- Qua hình tượng con Cóc, cho các bé thấy được đây là một con vật có ích, giúp chúng ta bắt sâu bọ và dự đoán thời tiết.

icon-date
Xuất bản : 21/03/2022 - Cập nhật : 24/05/2023