logo

Tả bàn học lớp 5

Tôi vẫn nhớ như in ngày đầu nhập trường cấp một. Dưới nắng nhè nhẹ của mùa thu, bố dắt tay tôi bước qua cổng trường mà chân tôi đầy run rẩy. Ngày đầu tiên đi học cũng là ngày tôi được bố mua tặng chiếc bàn học như món quà vừa để thưởng, vừa khích lệ, động viên con gái chăm ngoan, học giỏi.


Tả bàn học - Bài mẫu 1

Tả bàn học | Tập làm văn 5 hay nhất

      Tôi vẫn nhớ như in ngày đầu nhập trường cấp một. Dưới nắng nhè nhẹ của mùa thu, bố dắt tay tôi bước qua cổng trường mà chân tôi đầy run rẩy. Ngày đầu tiên đi học cũng là ngày tôi được bố mua tặng chiếc bàn học như món quà vừa để thưởng, vừa khích lệ, động viên con gái chăm ngoan, học giỏi.

       Học tập cần có sự nghiêm túc. Ngồi ngay ngắn, học chú ý, luôn lắng nghe, hết sức tập trung hay tích cực đóng góp. Tôi đặc biệt vun vén góc nhỏ của riêng mình để có thể rèn luyện một cách tối đa và hoạt động bằng 100% cố gắng.

        Chiếc bàn nhựa mỏng manh nhưng không hề yếu đuối khoác lên mình một màu trắng sữa như nàng công chúa trong bộ váy tinh khôi. Nó đứng duyên dáng như cô thiếu nữ với bốn chân vuông vắn.  Đó là điểm tựa để nâng đỡ và giúp bàn có thể đứng cân bằng. Dưới mặt bàn được chia những ô ngăn nắp. Những ô đó  giúp tôi sắp xếp sách vở gọn gàng và phân chia chúng cụ thể hơn. Nhờ có nó mà những chồng sách giáo khoa, vở ô ly, truyện đọc… đều có miền đất của riêng mình. Trên bàn học, tôi lựa chọn những sticker hình doreamon, chuột mickey và cả vịt Donald để dán xung quanh. Mỗi hình dán đều đáng yêu và ngộ nghĩnh. Chúng như đang tô son điểm phấn đề chiếc bàn của tôi thêm phần xinh xắn. Mỗi lần ngồi vào bàn tôi thấy mình như đang sánh vai với nàng công chúa thần tiên trong cổ tích, chúng tôi cùng nhau nắm tay đi qua những ngày nắng đổ lửa, nâng đỡ nhau những buổi học mệt mỏi, tựa đầu lên vai nhau mà tự nhủ cùng cố gắng. Có thể bạn nghĩ rằng phi lí. Tôi không cho là thế. Bạn chỉ có thể cảm nhận được những thương thương ấy khi một lần ngủ gục trên bàn hay tức giật mà trút lên mặt bàn những tiếng bốp.

       Chiếc bàn học ấy là món quà ngọt ngào mà bố tặng tôi. Chỉ cần nhìn thấy nó, tôi lại muốn lao đến ngắm thật kĩ rồi ngồi ngay ngắn vào bàn học thật chăm. Rồi thời gian sẽ qua đi và bào mòn tất cả, chiếc bàn không thể mãi mãi tồn tại nhưng nó luôn giữ vị trí đặc biệt trong trái tim tôi một góc nhỏ tuổi thơ. Tôi tin rằng, mỗi đồ vật đều thật đáng quý và chứa chan kỷ niệm.


Tả bàn học - Bài mẫu 2

Tả bàn học | Tập làm văn 5 hay nhất (ảnh 2)

        Mọi người vẫn nói rằng “ có mới nới cũ” nhưng riêng tôi, dù bao nhiêu đổi thay, dù đẹp, độc, lạ biết mấy cũng không đủ sức gói ghém những yêu thương mà tôi đã dành trọn cho chiếc bàn học cũ. Với tôi, đồ vật còn là những thân thương, gắn bó và cả hoài niệm. Đặc biệt là chiếc bàn học đã cùng tôi chinh chiến suốt 12 năm dài.

         Đó là chiếc bàn bằng gỗ thừa mà chính tay bố đã mất cả buổi chiều để đóng cho tôi. Tôi nhớ như in từng giọt mồ hôi lăn dài trên trán, từng tiếng búa gõ lạch cạch suốt 2 tiếng đồng hồ để cho tôi một chiếc bàn thật đẹp. Mặt bàn được mài nhẵn bóng, in hằn cả những đường vân gỗ. Ngay mép bàn bố đã khéo xẻ để lõm xuống một ô tròn như nắm tay cho tôi đựng nào là bút, là thước, tẩy, compa… Tôi nhìn ngắm say sưa mà gọi đó là ô nhỏ thần kì. Mặt dưới là hộc bàn nhỏ xinh, kéo ra kéo vào rất đơn giản. Qủa đúng là hộc bàn thần kì bởi lẽ mỗi lần tôi ngồi vào đều có chiếc kẹo tròn rực rỡ màu sắc đặt trong. Nơi ấy tôi đựng bao nhiêu là giấy tập tô, truyện tranh và cả cuốn nhật ký của riêng mình. Bốn chân bàn được đóng bởi những thanh gỗ được mài tròn thành hình ống. Chiếc bàn được bố sơn véc-ni như phủ lớp mật ong vàng ươm. Tôi vẫn hay đùa không biết bố có quét nhầm những mật ong mà sao vừa ngồi con đã thấy những ngọt ngào.

        Có lẽ, đối với các bạn chiếc bàn học đẹp phải rực rỡ sắc màu hồng, xanh, vàng hay đầy những hình công chúa, siêu nhân. Tôi không cho là thế. Tôi trân trọng thứ cũ kĩ ấy hơn bất cứ thứ gì. Chiếc bàn đã sống một đời không tẻ nhạt, ghi dấu trong trái tim người khác và tan biến đi với tất cả hoài niệm. Nếu một ngày được trở lại, tôi vẫn chọn được ngồi ngay ngắn trên chiếc bàn học cũ, rèn luyện từng nét chữ mềm mại, quyết tâm giải từng bài toán rồi ngủ gục trên mặt bàn nhỏ bé. Đó là tuổi thơ hạnh phúc nhất.

         Bạn hãy tìm một góc đơn sơ của riêng mình. Một chiếc bàn. Một chậu cây. Vài cuốn sách. Những quyển sổ. Bạn sẽ thấy cuộc đời thật tuyệt biết mấy mà bao lâu ta từng bỏ lỡ.

icon-date
Xuất bản : 04/02/2021 - Cập nhật : 08/04/2021

Tham khảo các bài học khác