logo

Soạn bài: Bác ơi! - Tố Hữu (siêu ngắn)

Hướng dẫn Soạn bài Bác ơi! - Tố Hữu siêu ngắn gọn. Với bản soạn văn 12 siêu ngắn gọn này các bạn sẽ chuẩn bị bài trước khi đến lớp nhanh chóng và nắm vững nội dung bài học dễ dàng nhất.


Soạn bài: Bác ơi! (Tố Hữu) siêu ngắn - Bản 1


Nội dung bài học

- Bài thơ là niềm tiếc thương vô hạn của nhà thơ dành cho Bác Hồ


Bố cục

- Phần 1 (4 khổ thơ đầu): nỗi đau thương tột cùng trước sự ra đi của Bác

- Phần 2 (3 khổ thơ cuối): lời hứa, ước nguyện đi theo con đường cách mạng của Bác


Hướng dẫn soạn bài

Câu 1 (trang 169 sgk Ngữ văn 12 Tập 1):

- Nỗi đau lớn của đất nước, vũ trụ, cỏ cây và con người hòa vào nhau trước sự ra đi của Bác: Đời tuôn nước mắt, trời tuôn mưa

- Nỗi đau được thể hiện qua cảnh vật quen thuộc:

  + Lối ngõ và trong nhà “ướt lạnh vườn rau, mấy gốc dừa", “lối sỏi “thang gác", “chuông nhỏ", “Phòng lạnh rèm buông, tắt ánh đèn..."

  + Ngoài vườn: trái bưởi, hoa nhài, mặt hồ...

  + Mọi vật xung quanh trở nên hoang vắng lạnh lẽo, mất hết linh hồn.

- Nỗi đau quá lớn gần như không thật, không thể tin được.

- Nỗi đau lớn được thể hiện qua tiếng khóc trực tiếp của tác giả: những câu hỏi tu từ, câu cảm thán liên tiếp dùng để khóc thương,...

Câu 2 (trang 166 sgk Ngữ văn 12 Tập 1):

- Hình tượng Bác Hồ

  + Lí tưởng, lẽ sống: cả cuộc đời Bác đã hi sinh vì độc lập tự do của tổ quốc, vì hạnh phúc ấm no của nhân dân:

“Bác sống như trời đất của ta
....
Áo để em thơ lụa tặng già”

  + Niềm vui của Bác là niềm vui, niềm hạnh phúc của mọi người: Nâng niu tất cả chỉ quên mình
  + Tình thương của bác gắn liền với tinh thần thương người, thương đời, thương nước, quên mình:

Bác ơi, tim Bác mênh mông thế

Ôm cả non sông trọn kiếp người

+ Di sản Người để lại:

   • Bác để tình thương cho chúng con

   • Một đời thanh bạch, áo vải hồn muôn trượng...

→ Bác Hồ vĩ đại mà gần gũi, bình dị, khiêm nhường., Bác Hồ luôn sống mãi trong lòng nhân dân.

Câu 3 (trang 166 sgk Ngữ văn 12 Tập 1):

- Cảm nghĩ của mọi người khi Bác ra đi

  + Bác ra đi để lại sự thương nhớ vô bờ.

  + Lý tưởng, con đường cách mạng của Bác sẽ còn mãi soi đường cho con cháu.

  + Quyết tâm vươn lên hoàn thành sự nghiệp cách mạng

  + Cuối bài thơ là lời hứa, lời nguyện ước rắn rỏi của cả dân tộc trước Bác:

   • Không dám khóc nhiều

   • Chúng con cùng nhau tiến lên...

   • Nguyện cùng Người vươn tới mãi..


Soạn bài: Bác ơi! (Tố Hữu) siêu ngắn - Bản 2


Bố cục

- Phần 1 (bốn khổ thơ đầu): Tâm trạng và cảm xúc của nhà thơ khi Bác Hồ qua đời

- Phần 2 (sáu khổ tiếp theo): Hình tượng Bác Hồ trong cảm xúc và suy nghĩ cảu nhà thơ

- Phần 3 (còn lại): Tâm trạng và nguyện ước của nhân dân theo chân Bác

Câu 1 (trang 169, sgk Ngữ văn 12, tập 1)

Nỗi đau xót xa trước sự kiện Bác qua đời:

- Lòng người:

   + Xót xa, đau đớn: chạy về, nhìn theo lối sỏi quen thuộc,...

   + Không tin vào sự thật: Bác đã đi rồi sao Bác ơi!

- Cảnh vật:

   + Hoang vắng, lạnh lẽo, cô đơn: phòng lạnh, rèm buông, tắt ánh đèn, ...

   + Mọi thứ đều trở nên thừa thãi khi vắng bóng người

- Người và cảnh dường như có sự đồng điệu: Đời tuôn nước mắt, trời tuôn mưa

Câu 2 (trang 169, sgk Ngữ văn 12, tập 1)

Hình tượng Bác Hồ:

   - Sống có lí tưởng, luôn canh cánh nỗi lo cho dân, cho nước: ôm cả non sông trọn kiếp người,...

   - Có tình yêu thương bao la – vẻ đẹp ngời sáng nhất trong con người Hồ Chí Minh: yêu từng ngọn lúa, mỗi nhành hoa, sữa để em thơ, lụa tặng già,...

   - Sống giản dị, gần gũi và khiêm nhường

Câu 3 (trang 169, sgk Ngữ văn 12, tập 1)

Cảm nghĩ của mọi người dân Việt Nam trước sự ra đi của Bác:

   - Tâm trạng: nén nỗi đau

   - Bác đã về với những con người bất tử (Mác, Lê-nin) và Bác sẽ mãi bất tử trong lòng những người dân đất Việt

   - Nguyện ước: theo chân Bác, theo con đường cách mạng

Nội dung chính của văn bản:

   - Bài thơ khắc họa hình tượng Bác Hồ, qua đó thể hiện nỗi đau trước sự ra đi của Người cùng tình cảm yêu mến, kính trọng Người của nhân dân ta

   - Bài thơ thể hiện rõ phong cách thơ trữ tình, chính trị của Tố Hữu


Soạn bài: Bác ơi! (Tố Hữu) siêu ngắn - Bản 3 

Câu 1 trang 169 SGK Ngữ văn 12, tập 1

- Khung cảnh tang lễ bi thương với sự vỡ òa đau đớn của con người và thiên nhiên: đời tuôn nước mắt, trời tuôn mưa.

- Khung cảnh ngôi nhà sàn Bác vẫn ở trở nên trống trải, lạnh lẽo, không còn hơi ấm và hoạt động của Bác: vườn rau, mấy gốc dừa ướt lạnh, chiếc chuông nhỏ không còn reo, phòng lặng, rèm buông, tắt ánh đèn.

- Thảng thốt không tin vào sự thật phũ phàng rằng Bác đã ra đi: Bác đã đi rồi sao Bác ơi?, xót xa khi kháng chiến gần đến ngày thành công nhưng Bác lại không còn: Mùa thu đang đẹp…/…/…thấy Bác cười.

- Mọi vật trở nên côi cút, vô nghĩa, trống trải khi không còn Bác ở bên: Trái bưởi kia vàng ngọt với ai/…/Quanh mặt hồ in mây trắng bay.

=> Nỗi đau đớn và tiếc thương vô bờ bến của cả dân tộc trước sự ra đi của Bác.

Câu 2 trang 169 SGK Ngữ văn 12, tập 1 

- Lí tưởng và lẽ sống cao cả: Bác dành cả cuộc đời lo nghĩ và đấu tranh cho tự do, hạnh phúc của nhân dân, cho nền tự do độc lập của dân tộc: 

- Tình yêu thương quảng đại dành cho con người và vạn vật: như lòng mẹ, yêu thương từ mỗi đời nô lệ đến em thơ, cụ già; từ sự sống non tơ gần gũi quanh mình như mầm non, trái chín, ngọn lúa, cành hoa đến non sông, mọi kiếp người, dân nước, năm châu…

- Đức tính khiêm tốn, giản dị, sự hi sinh quên mình vì dân vì nước: Một đời thanh bạch chẳng vàng son/Mong manh áo vải hồn muôn trượng/Hơn tượng đồng phơi những lối mòn.

=> Hình tượng Bác Hồ vừa vĩ đại, cao cả vừa bình dị, gần gũi.

Câu 3 trang 169 SGK Ngữ văn 12, tập 1 

- Nhớ thương Bác không nguôi (Nghìn thu nhớ Bác biết bao nhiêu) nhưng phải nén đau thương vì cuộc cách mạng giải phóng đất nước còn dang dở như lời Bác dặn: Còn non nước.

- Thành kính tiễn biệt Bác về cõi bất tử, thế giới Người Hiền: Bác đã lên đường, theo tổ tiên/…/Dắt chúng con cùng nhau tiến lên. 

- Trước tấm gương và di sản mà Bác để lại, nhà thơ nói riêng và nhân dân Việt Nam nói chung tâm nguyện theo mãi con đường mà Bác dã chỉ ra cho toàn dân tộc: Nhớ đôi dép cũ nặng công ơn/…/Vững như muôn ngọn dải Trường Sơn. 

Bố cục (3 phần)

- Phần 1 (4 khổ đầu): Nỗi đau xót lớn lao khi Bác Hồ qua đời

- Phần 2 (6 khổ tiếp): Hình tượng Bác Hồ

- Phần 3 ( 3 khổ còn lại): Cảm nghĩ của mọi người Việt Nam trước sự ra đi của Bác

Nội dung chính

Bài thơ như một tiếng khóc tiễn biệt, một “điếu văn bi hùng” bằng thơ. Thông qua tiếng khóc đau xót, bài thơ đã khắc hoạ hình tượng Bác Hồ. Một con người sống có lí tưởng cao cả, giàu tình nhân ái, ân nghĩa, sống khiêm tốn, giản dị và quên mình. Đồng thời bài thơ còn là sự bày tỏ tình cảm của mọi người Việt Nam trước sự ra đi của Bác. 

icon-date
Xuất bản : 04/02/2021 - Cập nhật : 05/02/2021

Tham khảo các bài học khác