logo

Mở bài Vội Vàng hay

MỞ BÀI 1

Sinh thời, nhà thơ Xuân Diệu đã từng viết:
" Trang sách này tôi gửi cả trái tim
Giở cho khéo kẻo lòng tôi động vỡ
Hồn người tình mỏng lắm xếp cho êm"
Có lẽ vì thế mà ngày hôm nay, cầm trên tay thi phẩm " Vội vàng" tôi như cảm nhận được những nhịp đập trái tim mà nhà thi sĩ họ Ngô trao gửi. Một tâm hồn luôn "khát khao giao cảm với đời", một tâm hồn rạo rực trong men say luyến ái. " Vội vàng " là kết tinh của hồn thơ dào dạt luôn khao khát " níu cuộc sống, chống thời gian" để dành cho tình yêu và tuổi trẻ....

MỞ BÀI 2

" Ngày hôm nay là một ngày mới. Có lẽ tất cả chúng ta đều dừng lại một chút, hít một hơi thật sâu, rồi tiến lên phía trước với sự am hiểu tường tận rằng khoảnh khắc hiện tại này là tất cả những gì chúng ta đang có"
                                                                                             _Sống một cuộc đời đáng sống_
Thời gian là một khái niệm nặng nề và tàn nhẫn. Chỉ cần lạc một bước chân là chẳng thể quay về. Có phải chăng vì thế mà " Vội vàng " của Xuân Diệu trở thành triết lí sống quý giá của con người ? Khát vọng sống mãnh liệt, sống hết mình và quan niệm về thời gian, tuổi trẻ và hạnh phúc của Xuân Diệu được thể hiện rõ nét qua bài thơ....

MỞ BÀI 3

Giây phút Xuân Diệu thú nhận mình giống như " kẻ hành nhân quáng nắng thiêu, ta cần uống ở suối thương yêu", giây phút mà nhà thơ thú nhận " tôi khờ khạo lắm, ngu ngơ quá/ Chỉ biết yêu thôi, chẳng hiểu gì" tôi đã ngẩn ngơ trong cái thế giới tình yêu và tuổi trẻ của ông. Đối với nhà thơ, hạnh phúc là ở thực tại, thiên đường là ở mặt đất. Thế nên, Xuân Diệu luôn trong tư thế " Vội vàng" để kịp thời tận thưởng sự sống ở độ viên mãn. Thi phẩm " Vội vàng " của Xuân Diệu thấm thía bao nhiêu tình yêu cuộc sống nồng nàn. Ở đó ta nhận ra những say mê mãnh liệt của một hồn thơ luôn khát khao đến tuyệt đích.....

MỞ BÀI 4

Nhà phê bình văn học Hoài thanh với " Một thời đại trong thi ca" đã viết về Xuân Diệu :" Thơ Xuân Diệu còn là một nguồn sống dào dạt chưa từng thấy ở chốn nước non lặng lẽ này. Xuân Diệu say đắm tình yêu, say đắm cảnh trời, sống vội vàng, sống cuống quýt muốn tận hưởng cuộc đời ngắn ngủi của mình. Khi vui cũng như khi buồn, người đều nồng nàn tha thiết". Vì say đắm như thế, vì biết rằng tuổi xuân sẽ qua đi, cuộc đời sẽ mất đi vậy nên Xuân Diệu lúc nào cũng vội vàng, cuống quýt giục giã để tận hưởng cuộc đời ngắn ngủi của mình. Bài thơ " Vội vàng" là minh chứng cho một hồn thơ nồng nàn mãnh liệt với cuộc đời như thế. Ngay kể cả giây phút: "trong hơi thở chót dâng trời đất/ Cũng vẫn si tinh đến ngất ngư".....

MỞ BÀI 5

Nhà thơ Chế Lan Viên từng cho rằng:
" Trái Đất rộng thêm một phần vì bởi các trang thơ
Vì diện tích tâm hồn các nhà thi sĩ"
Nhờ có thơ ca, nhờ có tâm tư tình cảm của người nghệ sĩ mà cuộc đời "phù phiếm và chật hẹp của cá nhân" trở nên "thâm trầm và rộng rãi đến trăm nghìn lần". Tôi bỗng nhớ đến cái khao khát sống say mê, nồng nàn của nhà thơ Xuân Diệu. Nhớ đến lần đầu đọc thi phẩm " Vội vàng" của ông mà ước ao yêu cuộc sống trần thế này với tất cả vẻ bình dị, trong trẻo và nồng nhiệt như thế. Bài thơ là bức chân dung tự họa, là một bản tuyên ngôn bằng thơ về lẽ sống, quan niệm sống đầy "thiết tha, rạo rực, băn khoăn" của nhà thơ " mới nhất trong các nhà Thơ mới".....

icon-date
Xuất bản : 04/02/2021 - Cập nhật : 05/02/2021