"Chỉ là quê nhà ấy vẫn ở trong tim" là bài thơ viết về tình cảm của tác giả dành cho quê hương của mình. Hãy cùng Toploigiai trả lời những câu hỏi đề Đọc hiểu Chỉ là quê nhà ấy vẫn ở trong tim nhé!
Đọc đoạn trích và thực hiện các yêu cầu sau:
Chỉ là quê nhà ấy vẫn ở trong tìm
Chỉ có quê nhà mới biết cách cho người đi lại từ đầu
từng vết thương đã sinh ra và liền sẹo
một tiếng ra sẽ thấm khô mồ hôi trên vai áo
dặn làng còn bao nhiêu con bão
vẫn không qua khỏi một mái hiện...
Nơi mà một bữa cơm gạch tên những vết dấu ưu phiền
lời hỏi han chứa đầy trong ánh mắt
đau đến chừng nào vẫn mỉm cười sau cái bình yên xoa tóc
- dù có bao nhiêu là khó nhọc
hãy về đây...
Mặc kệ đôi bàn chân kia đã đứng ở bao nhiêu vũng lầy.
(Trích Chỉ là quê nhà ấy vẫn ở trong tim, Nguyễn Phong Việt, Sống một cuộc đời bình
thường, NXB Lao động, 2015, tr. 38)
Câu 1. Xác định phong cách ngôn ngữ của đoạn trích trên.
Câu 2. Trong đoạn thơ, những điều gì nơi quê nhà đã xoa dịu nỗi vất vả, buồn đau cho con người
Câu 3. Anh/Chị hiểu thế nào về ý nghĩa 2 câu thơ:
“dặn lòng còn bao nhiêu cơn bão
vẫn không qua khỏi một mái hiên...
Câu 4. Anh/chị có đồng ý với suy nghĩ của tác giả: “Chỉ có quê nhà mới biết cách cho người đi lại từ đầu"? Vì sao?
Câu 1:
- Phong cách ngôn ngữ trong đoạn thơ trên: Nghệ thuật
Câu 2:
- Những điều nơi quê nhà đã xoa dịu nỗi vất vả, buồn đau cho con người là:
+ cách cho người đi lại từ đầu
+ một bữa cơm gạch tên những vết dấu ưu phiền
+ lời hỏi han chứa đầy trong ánh mắt
+ đau đến chừng nào vẫn mỉm cười sau cái bình yên xoa tóc
+ dù có bao nhiêu là khó nhọc hãy về đây...
Câu 3:
- Em hiểu hai câu thơ trên chính là lời khẳng định của tác giả rằng: dù có bao nhiêu khó khăn, vất vả thì chỉ cần về nhà, về nơi có mái hiên che chở những giông bão cuộc đời đều sẽ qua đi. Nhà là nơi an toàn nhất để chúng ta tìm về, vậy nên con người sẽ được bảo vệ khỏi mọi hiểm nguy đã, đang và sẽ đến.
Câu 4:
- Em đồng ý với suy nghĩ “Chỉ có quê nhà mới biết cách cho người đi lại từ đầu" của tác giả. Bởi vì, quê nhà là cái nôi giúp chúng ta trở nên trưởng thành, cũng là nơi chúng ta tích lũy được những kinh nghiệm, tri thức, những bài học đường đời đầu tiên. Khi ta lạc lối, không thể tìm được lối ra cho bản thân mình thì những bài học đầu tiên ấy sẽ giúp ích rất nhiều cho chúng ta. Đó cũng là sự kết thúc của một hành trình và mở ra một con đường, một hành trình mới cho con người.