logo

Viết một đoạn văn ngắn cảm nhận về nhân vật người anh trong Bức tranh của em gái tôi

Qua câu chuyện về người anh và cô em gái có tài năng hội họa, truyện “Bức tranh của em gái tôi” của tác giả Tạ Duy Anh cho thấy: Tình cảm trong sáng, hồn nhiên và lòng nhân hậu của người em gái đã giúp cho người anh nhận ra phần hạn chế ở chính mình. Sau đây, Toploigiai sưu tầm một số đoạn văn chủ đề Viết một đoạn văn ngắn cảm nhận về nhân vật người anh trong "Bức tranh của em gái tôi"? Mời bạn đọc cùng chúng tôi theo dõi nội dung bài viết dưới đây.


Đoạn văn ngắn cảm nhận về nhân vật người anh trong "Bức tranh của em gái tôi" – Mẫu 1

Nhân vật anh trai của Kiều Phương trong văn bản "Bức tranh của em gái tôi" là một người anh trai rất quan tâm đến em mình, nhờ đó anh mới phát hiện ra năng khiếu đặc biệt của em gái. Dần dần, anh còn phát hiện ra những đồ vật trong nhà bị em gái mình lục đục chỉ vì pha chế màu vẽ. Từng việc quan tâm thầm lặng nhỏ nhặt đã hiện lên phần nào là sự yêu thương của anh dành cho cô em gái bé nhỏ. Tuy nhiên, trong phút chốc người anh lại bị sự ganh ghét, đố kỵ của mình che đi sự yêu thương đó. Chỉ vì tự ti về bản thân không có năng khiếu, từ mặc cảm dẫn đến những suy nghĩ tiêu cực mà hiểu lầm và xa cách em mình. Cho đến khi nhìn thấy bức tranh đoạt giải của em gái mình được trưng bày. Người anh từ sự ngỡ ngàng, hãnh diện rồi đến hối hận khôn nguôi. Người anh nhớ lại những việc bản thân đã làm, hiểu ra chính bản thân đã ghen tị với em ra sao, và cũng vì thấy được sự trong sáng của Kiều Phương mà nhân vật người anh đã thay đổi tính cách bản thân. Anh hãnh diện vì trong bức tranh kia có phảng phất hình dáng của mình được mọi người khen ngợi, hãnh diện vì có 1 cô em gái đa tài. Sau đó người anh lại xấu hổ trước em gái mình, anh thừa nhận rằng mình không được đẹp như người trong bức tranh kia.

>>> Xem thêm: Viết một đoạn văn ngắn cảm nhận về nhân vật Kiều Phương trong Bức tranh của em gái tôi

Viết một đoạn văn ngắn cảm nhận về nhân vật người anh trong Bức tranh của em gái tôi

Đoạn văn ngắn cảm nhận về nhân vật người anh trong "Bức tranh của em gái tôi" – Mẫu 2

Truyện ngắn "Bức tranh của em gái tôi" của Tạ Duy Anh là một truyện ngắn đặc sắc. Trong đó, nhân vật người anh đã để lại cho người đọc những ấn tượng sâu sắc.  Người anh trai của Kiều Phương đang độ tuổi chơi diều, hồn nhiên, rất yêu quý em gái. Nhờ đó anh mới phát hiện ra năng khiếu đặc biệt của em gái, dần dần anh còn phát hiện ra những đồ vật trong nhà bị em mình lục đục chỉ vì pha chế màu vẽ. Nhưng kể từ khi họa sĩ Tiến Lê phát hiện ra tài năng của Kiều Phương, hết lời ca ngợi, người bố bất ngờ và vui sướng, người mẹ "không kìm được cơn xúc động" thì người anh trai lại bị sự ganh ghét, đố kỵ của mình che đi sự yêu thương đó. Chỉ vì tự ti về bản thân không có năng khiếu, từ mặc cảm dẫn đến những suy nghĩ tiêu cực mà hiểu lầm và xa cách em mình. Cho đến khi nhìn thấy bức tranh đoạt giải của em gái mình được trưng bày, người anh đứng nhìn bức tranh với bao tâm trạng: từ sự ngỡ ngàng, hãnh diện rồi đến hối hận khôn nguôi. Ngỡ ngàng vì cảm thấy người anh trong bức tranh kì diệu quá, ngoài sức tưởng tượng của mình. Sau đó là sự hãnh diện vì mình có một cô em gái có tài năng và tấm lòng nhân hậu bao la. Người anh nhớ lại những việc bản thân đã làm, hiểu ra chính bản thân đã ghen tị với em ra sao, và cũng vì thấy được sự trong sáng của Kiều Phương mà nhân vật người anh đã thay đổi tính cách bản thân. Qua Bức tranh của em gái, ta cảm thấy nhân vật người anh trai càng ngày càng trưởng thành hơn, anh hãnh diện vì trong bức tranh kia có phảng phất hình dáng của mình được mọi người khen ngợi, hãnh diện vì có 1 cô em gái đa tài. Sau đó người anh lại xấu hổ trước em gái mình, anh thừa nhận rằng mình không được đẹp như người trong bức tranh kia. Dưới ngòi bút đầy chân thực của Tạ Duy Anh, hai anh em Kiều Phương hiện ra càng rõ nét biết mấy. Qua đó ta cũng cảm nhận được rằng: “Lòng nhân hậu và sự vị tha sẽ giúp con người tự vượt lên bản thân để sống thanh thản, tốt đẹp hơn.”.

>>> Xem thêm: Viết đoạn văn nói lên tình cảm giữa hai anh em Kiều Phương trong văn bản Bức tranh của em gái tôi


Đoạn văn ngắn cảm nhận về nhân vật người anh trong "Bức tranh của em gái tôi" – Mẫu 3

Tạ Duy Anh là nhà văn tiêu biểu của nền văn học Việt Nam. Trong số những tác phẩm mà ông để lại cho bạn đọc thì nổi bật nhất có lẽ là "Bức tranh của em gái tôi". Truyện ngắn đã thể hiện thành công nhân vật anh trai Kiều Phương - là người anh hay đố kị và luôn mắng mỏ em gái của mình. Mở đầu tác phẩm, tác giả đã cho chúng ta thấy những lời mắng mỏ, quát tháo của người anh khi thấy cô em gái của mình nghịch ngợm và bày bừa linh tinh ra nền nhà. Hơn thế nữa, khi mọi người trong nhà phát hiện ra tài năng hội họa của Kiều Phương, ai nấy cũng vui mừng ngoại trừ người anh. Anh không hề vui vẻ mà lại tỏ thái độ ghen ghét và sinh lòng đố kị với em. Tuy nhiên, khi nhìn thấy bức tranh đạt giải Nhất của Kiều Phương, người anh như vỡ òa trong hạnh phúc. Đặc biệt nhất là anh đã cảm thấy những lỗi lầm của mình khi đối xử tệ bạc với em. Thật cảm ơn nhà văn Tạ Duy Anh đã đưa đến cho người đọc những câu văn chất chứa biết bao cảm xúc về tình anh em ruột thịt trong gia đình hay đến thế này!


Đoạn văn ngắn cảm nhận về nhân vật người anh trong "Bức tranh của em gái tôi" – Mẫu 4

Sau khi học xong tác phẩm “Bức tranh của em gái tôi” của nhà văn Tạ Duy Anh, nhân vật người anh đã để lại trong em những ấn tượng sâu sắc khó quên. Vốn là một người không có tài năng gì nổi bật nên khi thấy được tài hội họa của em gái Kiều Phương được phát hiện thì tâm trạng người anh dần dần có những thay đổi. Đầu tiên là cảm giác buồn và muốn khóc, thậm chí là xem lén những bức tranh của em. Nhìn mọi người yêu mến, khen ngợi, quan tâm em gái hơn mình, người anh cảm thấy mình như bị bỏ rơi. Càng không hiểu tại sao người anh không thể thân với em như trước kia được nữa, có lẽ đó chính là do sự đố kỵ từ trái tim. Khi đứng trước bức tranh đoạt giải nhất của Kiều Phương, tâm trạng người anh thay đổi liên tục: sự ngỡ ngàng đến hãnh diện, rồi cuối cùng là sự xấu hổ. Xấu hổ vì thấy mình không hoàn hảo như người anh trong tranh của em gái. Và đó cũng là điều mà em ghi nhớ nhất ở nhân vật này: biết nhận ra lỗi lầm của mình và thấy được tấm lòng nhân hậu, tình cảm trong sáng của Kiều Phương.

 

Viết một đoạn văn ngắn cảm nhận về nhân vật người anh trong Bức tranh của em gái tôi

Đoạn văn ngắn cảm nhận về nhân vật người anh trong "Bức tranh của em gái tôi" – Mẫu 5

Truyện ngắn "Bức tranh của em gái tôi" của Tạ Duy Anh là một truyện ngắn hay. Hay ở lời viết, ở cách dùng ví von và bình dị nhưng lại có sức lay động mạnh mẽ. Trong hai nhân vật Kiều Phương và người anh đều có nét đáng yêu. Nhưng trong đó nhân vật người anh đã để lại cho tôi nhiều ấn tượng nhất.

Người anh trai của Kiều Phương đang độ tuổi chơi diều, hồn nhiên, rất yêu quý em gái. Cái biệt hiệu "Mèo" tặng em gái đã nói lên tính hồn nhiên, ngây thơ của người anh trai nhỏ tuổi. Một người anh cũng cảm thấy "khó chịu" khi thấy đứa em gái hay "lục lọi các đồ vật với sự thích thú". Thích bắt bẻ em gái: “Này, em không để chúng nó yên được à?” hay tò mò "bí mật theo dõi em gái" khi nó chế tạo thuốc vẽ.

Kể từ khi họa sĩ Tiến Lê phát hiện ra tài năng của Kiều Phương, hết lời ca ngợi, người bố thì “ngây người”, bất ngờ và vui sướng khi khám phá ra tài năng đặc biệt của con. Người mẹ hiền lành "không kìm được cơn xúc động" khi kịp nghe, kịp chứng kiến chuyện vui này. Từ cái khoảnh khắc ấy, người anh trai "luôn luôn cảm thấy mình bất tài nên bị đẩy ra ngoài", ngồi bên bàn học, chú bé ấy "chỉ muốn gục xuống khóc". Tâm trạng đó rất thực, rất người, nhất là đối với một bé trai đang tuổi nổi loạn. Người anh buồn vì cảm thấy mình không có tài năng, cảm thấy cô đơn vì bị bố mẹ hầu như chỉ săn sóc, yêu quý con gái nhiều hơn, nhất là khi thấy bố mẹ "hào hứng mua sắm cho em gái những thứ cần cho công việc vẽ". Có lẽ cảm xúc đó của người anh một phần do bố mẹ thiếu sự tinh tế trong cách thể hiện tình yêu thương với các con. Hậu quả chính là sự xa cách của hai anh em, người anh thậm chí “gắt um lên” khi phát hiện một nỗi nhỏ ở em gái.

Tạ Duy Anh còn nhấn mạnh hơn về tâm trạng của người anh khi diễn tả cảnh quyết định "xem trộm" những bức tranh của Mèo, một việc làm mà bản thân người anh từng “coi khinh". Tiếng thở dài của người anh càng thể hiện bản thân anh ta tự nhận mình bất tài chứ không còn là sự đố kỵ tài năng của em gái nữa. Trước kia thấy gương mặt "lem nhem" của em gái mới đáng yêu làm sao, nhưng giờ đây anh vậy thì lại quát mắng khiến cô em gái "xịu xuống, miệng dẩu ra".

Khi em gái và bố mẹ trở về từ trại thi vẽ quốc tế đều vui sướng, hân hoan vì Mèo giành được giải nhất, muốn được anh chia vui cho, ôm lấy cổ anh nói thầm: "Em muốn cả anh cùng đi nhận giải" thì anh lại "viện cớ đang dở việc đẩy nhẹ nó ra". Những biểu hiện ấy có lẽ là một chút bốc đồng của tuổi thơ, ta càng cảm thông với người anh biết mấy.

Đến cuối truyện, cả gia đình đi nhận giải thưởng, khi người anh khi cùng mẹ đến phòng trưng bày xem bức tranh được giải nhất của em gái, cảnh này dường như xuất hiện hai nhân vật người anh. Người anh trong bức tranh rất đẹp: "Một chú bé đang ngồi nhìn ra cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ.". Đó là hình ảnh người anh lí tưởng rất thông minh, nhiều khát vọng, có tâm hồn mơ mộng do họa sĩ Mèo tí hon vẽ ra.

Người anh đứng nhìn bức tranh với bao tâm trạng. Xúc động cao độ đến mức "phải bám chặt lấy tay mẹ" vì ngạc nhiên ngỡ ngàng. Ngỡ ngàng vì cảm thấy người anh trong bức tranh kì diệu quá, ngoài sức tưởng tượng của mình. Sau đó là sự hãnh diện vì mình có một cô em gái có tài năng và tấm lòng nhân hậu bao la. Cuối cùng là sự xấu hổ vì bản thân mình. Lúc này, cái suy nghĩ: "Dưới mắt em tôi, tôi hoàn hảo thế kia ư?" đã thể hiện rất rõ sự xấu hổ của mình. Cuối cùng người anh còn muốn bật khóc và nói với mẹ rằng: "Không phải con đâu. Đây là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy". Chú bé cảm thấy mình không được hoàn hảo, phải cố gắng vươn lên, càng yêu thương, quý mến em gái hơn bao giờ hết.

Qua Bức tranh của em gái, ta cảm thấy nhân vật người anh trai càng ngày càng trưởng thành hơn. Dưới ngòi bút đầy chân thực của Tạ Duy Anh, hai anh em Kiều Phương hiện ra càng rõ nét biết mấy. Qua đó ta cũng cảm nhận được rằng: “Lòng nhân hậu và sự vị tha sẽ giúp con người tự vượt lên bản thân để sống thanh thản, tốt đẹp hơn.”

---------------------------

Như vậy, qua bài viết trên đây Toploigiai đã giải đáp chủ đề Viết một đoạn văn ngắn cảm nhận về nhân vật người anh trong "Bức tranh của em gái tôi". Hy vọng những đoạn văn mẫu trên sẽ giúp ích trong học tập, chúc bạn học tốt!

icon-date
Xuất bản : 01/08/2022 - Cập nhật : 30/11/2022