logo

Viết bài văn kể lại sự việc có thật liên quan đến nhân vật hoặc sự kiện lịch sử Bác Hồ

Chủ tịch Hồ Chí Minh là người thầy vĩ đại của cách mạng Việt Nam, lãnh tụ kính yêu của giai cấp công nhân và của cả dân tộc Việt Nam, một chiến sĩ xuất sắc, một nhà hoạt động lỗi lạc của phong trào cộng sản quốc tế và phong trào giải phóng dân tộc. Các câu chuyện và sự kiện về Bác đều thật là đáng trân trọng và học tập. Dưới đây Toploigiai sẽ cùng các bạn Viết bài văn kể lại sự việc có thật liên quan đến nhân vật hoặc sự kiện lịch sử Bác Hồ nhé!


Một số câu chuyện và sự việc có thật liên quan đến Bác Hồ


Câu chuyện 1:

THỜI GIAN QUÝ BÁU LẮM

Năm 1945, mở đầu bài nói chuyện tại lễ tốt nghiệp khóa V Trường huấn luyện cán bộ Việt Nam, Chủ tịch Hồ Chí Minh thẳng thắn góp ý: “Trong giấy mời tới đây nói 8 giờ bắt đầu, bây giờ là 8 giờ 10 phút rồi mà nhiều người vẫn chưa đến. Tôi khuyên anh em phải làm việc cho đúng giờ, vì thời gian quý báu lắm”. Cũng về giờ giấc, trong kháng chiến chống Pháp, một đồng chí sĩ quan cấp tướng đến làm việc với Bác chậm 15 phút, tất nhiên là có lý do: Mưa to, suối lũ, ngựa không qua được. 

Bác bảo: 

- Chú làm tướng mà chậm đi mất 15 phút thì bộ đội của chú sẽ hiệp đồng sai bao nhiêu? Hôm nay chú đã chủ quan không chuẩn bị đủ phương án, nên chú không giành được chủ động”.

Một lần khác, Bác và đồng bào phải đợi một đồng chí cán bộ đến để bắt đầu cuộc họp. 

Bác hỏi: 

- Chú đến muộn mấy phút?

- Thưa Bác, chậm mất 10 phút ạ!

- Chú tính thế không đúng, 10 phút của chú phải nhân với 500 người đợi ở đây.

Năm 1953, Bác quyết định đến thăm lớp chỉnh huấn của anh em trí thức, lúc đó đang bước vào cuộc đấu tranh tư tưởng gay go. Sắp đến giờ lên đường bỗng trời đổ mưa xối xả. Các đồng chí làm việc bên cạnh Bác đề nghị cho hoãn đến một buổi khác. Có đồng chí còn đề nghị tập trung lớp học ở một địa điểm gần nơi ở của Bác… Nhưng bác không đồng ý: 

- Đã hẹn thì phải đến, đến cho đúng giờ, đợi trời tạnh thì đến bao giờ? Thà chỉ mình bác và vài chú nữa chịu ướt còn hơn để cả lớp phải chờ uổng công!

Thế là Bác lên đường đến thăm lớp chỉnh huấn đúng lịch trình trong tiếng reo hò sung sướng của các học viên…Bác Hồ của chúng ta quý thời gian của mình bao nhiêu thì cũng quý thời gian của người khác bấy nhiêu. Chính vì vậy, trong suốt cuộc đời Bác không để bất cứ ai đợi mình. Sự quý trọng thời gian của Bác thực sự là tấm gương sáng để chúng ta học tập.


Câu chuyện 2:

BỎ THUỐC LÁ

Hút thuốc lá là thú vui duy nhất của Bác như Bác thường nói. Nhưng từ khi bị bệnh, theo lời khuyên của hội đồng thầy thuốc, Bác có kế hoạch quyết tâm bỏ dần. Bác nói:

- Bác hút thuốc từ lúc còn trẻ nay đã thành thói quen, bây giờ bỏ thì tốt nhưng không dễ, các chú phải giúp Bác bỏ tính xấu này. Rồi Bác tự đề ra chương trình bỏ thuốc dần dần. Lúc đầu là giảm số lượng điếu hút trong ngày. Khi thèm hút thuốc Bác làm một việc gì đó để thu hút sự chú ý, tập trung. Tuổi đã già phải làm như vậy thật quá vất vả. Tập một thứ quen, bỏ một thói quen không dễ chút nào.

Viết bài văn kể lại sự việc có thật liên quan đến nhân vật hoặc sự kiện lịch sử Bác Hồ

Phải có một nghị lực phi thường mới làm được. Bác bảo đồng chí giúp việc để cho Bác một vỏ lọ Penixillin ở nơi làm việc và phòng nghỉ. Hút chừng nửa điếu Bác dụi đi để vào lọ đó. Sau hút lại nửa điếu để dành, anh em can bảo thuốc lá hút dở không có lợi, Bác bảo: "Nhưng hút thế để có cữ". Với cách làm đó, Bác đã giảm từ cả bao xuống ba bốn điếu một ngày. Cứ như vậy, Bác hút thưa dần.

Đầu tháng 3/1968 nhân khi bị cảm ho nhẹ, Bác tự quyết định bỏ hẳn. Mấy ngày sau, trong một tuần lễ anh em vẫn để gói thuốc chỗ bàn làm việc của Bác, nhưng Bác không dùng.

Sau một tuần thấy Bác quyết tâm như vậy, anh em cất hẳn thuốc lá. Một tháng sau, khi tiếp đồng chí Vũ Quang, lúc ấy là Bí thư Trung ương Đoàn Thanh niên Lao động Việt Nam, Bác nói: Bác đã bỏ quốc lá rồi, chú về vận động thanh niên đừng hút thuốc lá. Sau này Bác có bài thơ Vô đề:

 "Thuốc kiêng, rượu cữ đã ba năm,

Không bệnh là tiên sướng tuyệt trần

Mừng thấy miền Nam luôn thắng lớn,

Một năm là cả bốn mùa Xuân"


Viết bài văn kể lại sự việc có thật liên quan đến nhân vật hoặc sự kiện lịch sử Bác Hồ

    Một trong những nhân tố quan trọng trong cuộc sống chính là thời gian - thứ mà đã trôi đi thì không bao giờ quay trở lại. Và thời gian cũng là một trong những thứ Bác Hồ thấy quý giá nhất. Đã có muôn vàn nhưng câu chuyện, những sự kiện mà Bác cho chúng ta thấy thời gian là thứ rất quan trọng mà chúng ta phải nắm bắt và không thể bỏ lỡ nó. 

    Trong một buổi nói chuyện tại lễ tốt nghiệp khóa V Trường huấn luyện cán bộ Việt Nam, Bác đã gửi giấy mời cho các cán bộ rằng đúng 8 giờ phải có mặt để bắt đầu tuy nhiên 10 phút trôi qua, một số người vẫn chưa thấy đến. Sau khi mọi người tập trung đông đủ, Bác đã thẳng thắn góp ý về cách làm việc không đúng thời gian này và nói với mọi người rằng thời gian là thứ rất quý báu

    Cũng về thời gian, trong kháng chiến chống Pháp, một đồng chí sĩ quan cấp tướng đến làm việc với Bác chậm 15 phút, tuy là có lý do nhưng Bác vẫn thẳng thắn phê bình rằng: "Chú làm tướng mà chậm đi mất 15 phút thì bộ đội của chú sẽ hiệp đồng sai bao nhiêu? Hôm nay chú đã chủ quan không chuẩn bị đủ phương án, nên chú không giành được chủ động”. Có thể thấy tuy có lý do đến muộn nhưng đó cũng là do chúng ta không chuẩn bị các phương án dự phòng. Cùng một thời gian, cùng một địa điểm, hoàn cảnh có người đến sớm được có người không nên đó cũng là lỗi của mình. Qua câu nói của Bác, mỗi người chúng ta có thể rút ra được bài học kinh nghiệm cho bản thân rằng trong mỗi một công việc, một cuộc hẹn, chúng ta nên chủ động và có cách phương án dự phòng cho những tình huống xấu xảy ra, không nên bị động phụ thuộc vào người khác, đến sớm cũng được, chờ cũng được còn hơn là đến muốn vì thời gian rất là quý báu.

    Một lần khác, Bác và đồng bào phải đợi một đồng chí cán bộ đến để bắt đầu cuộc họp. Đồng chí đó đến muộn 10 phút. Mười phút đó mọi người vẫn nghĩ là ngắn, là không đáng bao nhiêu thời gian tuy nhiên nó sẽ rất dài nếu theo cách tính thời gian của Bác Hồ. Mười phút không chỉ là của người tới muộn mà nó còn là mười phút của những người tới đợi nên nếu nhân lên thời gian của mười người, một trăm người đợi thì mười phút đến muộn đó sẽ rất nhiều. Do đó có thể rút ra bài học rằng, thời gian không chỉ là của mình mà còn của rất nhiều người. Việc mình lãng phí thời gian không chỉ ảnh hưởng đến bản thân mà còn ảnh hưởng đến nhiều người khác. Do đó chỉ trừ những lý do hết sức đặc biệt, bạn nên cố găng không để thời gian trôi một cách phí phạm vì nó sẽ không chờ đời ai.

    Cũng là một câu chuyện về việc biết trân trọng thời gian của Bác là vào một buổi mưa xối xả năm 1953, khi Bác trên đường đến thăm lớp chỉnh huấn của anh em trí thức, anh em làm việc bên cạnh Bác đã khuyên bác nên hoãn lại buổi gặp mặt này nhưng Bác nhất quyết không chịu, thà chịu ướt còn hơn là hẹn mà không đến. Có thể thấy việc Bác trân quý thời gian và lời hưa thật đáng trân trọng biết bao. Trong cuộc sống đôi khi chỉ vì một vài giọt mưa, mấy tia nắng, hay những cơn buồn ngủ khiến ta trì trệ, trễ hẹn trong các cuộc hẹn, mà không biết rằng người hẹn bạn đang rất mong chờ để được gặp bạn. Đây đúng là một việc làm lãng phí thời gian và không trân trọng người mà bạn hẹn gặp.

    Chỉ với việc lãng phí thời gian mà đôi khi chúng ta bõ lỡ rất nhiều thứ. Thế mới thấy Bác Hồ cùng những bài học của Bác đáng trân trọng biết bao. Khó có ai mà hiểu đời, hiểu người được như Bác. Thế hệ con, cháu người Việt Nam nên luôn luôn học tập và làm theo tấm gương đạo đức của Bác để cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn.

------------------------------

Trên đây Toploigiai đã cùng các bạn Viết bài văn kể lại sự việc có thật liên quan đến nhân vật hoặc sự kiện lịch sử Bác Hồ. Mong rằng qua bài viết này, các bạn sẽ học tập được thêm nhiều lẽ sống đẹp và giản dị từ Bác Hồ, trở thành con ngoan trò giỏi, xứng đáng cháu ngoan của Bác nhé!

icon-date
Xuất bản : 21/10/2022 - Cập nhật : 15/08/2023