Câu hỏi: Em hiểu “con đường tít tắp” ở khổ thơ 3 trong bài Ngưỡng cửa là gì? Chọn ý đúng:
a) Đường đến trường học.
b) Đường đến nhà bạn bè.
c) Đường đến tương lai.
Lời giải
Em hiểu “con đường tít tắp” ở khổ thơ 3 trong bài Ngưỡng cửa là: Đường đến tương lai
Chọn đáp án c).
>>> Xem trọn bộ: Giải Tiếng Việt lớp 3 Bài 4: Mái ấm gia đình
Bài thơ Ngưỡng cửa và cảm thụ bài thơ Ngưỡng cửa của Vũ Quần Phương
Bài thơ Ngưỡng cửa
Nơi ấy ai cũng quen Ngay từ thời tấm bé Khi tay bà, tay mẹ Còn dắt vòng đi men.
Nơi bố mẹ ngày đêm Lúc nào qua cũng vội Nơi bạn bè chạy tới Thường lúc nào cũng vui. |
Nơi ấy đã đưa tôi Buổi đầu tiên đến lớp Nay con đường tít tắp Vẫn đang chờ tôi đi.
Nơi ấy ngôi sao khuya Soi vào trong giấc ngủ Ngọn đèn khuya bóng mẹ Sáng một vầng trân sân. |
Cảm thụ bài thơ Ngưỡng cửa của Vũ Quần Phương
Nhà thơ Đỗ Trung Quân đã từng viết:
“Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nỗi thành người”
Mỗi người sinh ra ai cũng có quê hương- nơi cất dấu những kỉ niệm thời ấu thơ- nơi chắp cánh cho ta bước vào đời. Nhà thơ Vũ Quần Phương đã rất thành công khi ghi lại dấu ấn không thể nào quên ấy trong bài thơ “Ngưỡng cửa”:
Khi viết về đề tài quê hương, gia đình đã có không ít nhà thơ tìm về hình ảnh cánh đồng lúa, con đê, cánh diều… Còn nahf thơ Vũ Quần Phương lại tìm về hình ảnh “ngưỡng cửa”. “Ngưỡng cửa” là khoảng trống mà ai cũng phải đi qua khi bước vào ngôi nhà. Khi bước qua ngưỡng cửa là con người được sống trong không gian bình yên được che chở. Chính vì thế khi đọc bài thơ bạn đọc không khỏi xúc động khi đã chạm vào trong sâu thăm kí ức của mỗi người. Mở đầu bài thơ là hình ảnh rất đỗi thân quen:
Nơi này ai cũng quen
Ngay từ thời tấm bé
Khi tay bà, tay mẹ
Còn dắt vòng đi men.
Ngưỡng cửa vô cùng thân thuộc từ những năm tháng đầu đời, từ những bước đi đầu tiên khi còn có “tay bà”, “tay mẹ” dắt em đi trong sự chăm chút yêu thương. Không những thế “ngưỡng cửa” còn là nơi chứng kiến những vất vả lo toan của bố, của mẹ:
Nơi bố mẹ ngày đêm
Lúc nào qua cũng vội,
Chỉ từng ấy thôi cũng đủ gợi lên hình ảnh “vội vàng, tất tả lo toan của bố mẹ lo lắng để nuôi con khôn lớn thành người. Đó là những đêm mất ngủ khi con ốm, con đau. Đó là tình yêu thương, sự hi sinh vô bờ bến của bố mẹ mà chỉ có “ngưỡng cửa” chứng kiến và thấu hiểu. Ngưỡng cửa còn là nới cất dấu niềm vui của tuổi ấu thơ cùng bè bạn:
Nơi bạn bè chạy tới
Thường lúc nào cũng vui.
“Ngưỡng cửa” còn là nơi nuôi ta khôn lớn, là nơi chứng kiên sự trưởng thành, chắp cánh ước mơ:
Nơi này đã đưa tôi
Buổi đầu tiên đến lớp
Nay con đường xa tắp,
Vẫn đang chờ tôi đi.
Qua bài thơ nhà thơ Vũ Quần Phương muốn gửi gắm tới mỗi chúng ta về những kỉ niệm của tuổi thơ, về quê hương, về gia đình, về những người thân yêu nhất. Đó là cội nguồn sinh dưỡng tâm hồn, tính cách của mỗi con người. Từ đó cho em thêm trân trọng, yêu quý quê hương mình nhiều hơn.