logo

Cảm nhận về cuốn sách Không Gia Đình

Tuyển chọn những bài văn hay Cảm nhận về cuốn sách Không Gia Đình. Với những bài văn mẫu đặc sắc, chi tiết dưới đây, các em sẽ có thêm nhiều tài liệu hữu ích phục vụ cho việc học. Cùng tham khảo nhé!


Cảm nhận về cuốn sách Không Gia Đình - Mẫu 1

Tiểu thuyết Không Gia Đình của Hector Malot được xem là tác phẩm kinh điển của nền văn học Pháp. Suốt một trăm năm qua, cuốn sách này đã thành người bạn thân thiết với thiếu nhi Pháp và người đọc trên toàn thế giới. Người ta ví cuộc phiêu lưu gian khổ của chú bé Remi giống như cuộc hành trình dài đằng đẵng trong Tây Du Ký. Tất cả đều phải trải qua vô vàn khó khăn để chạm tay tới cái đích cuối cùng.

Tác giả cuốn sách Không Gia Đình là nhà văn nổi tiếng người Pháp Hector Malot. Những cuổn tiểu thuyết ông viết ra đều được các thế hệ độc giả trên thế giới yêu mến.

Trong suốt sự nghiệp sáng tác của mình, nhà văn tài năng sinh ra tại miền Tây nước Pháp này đã cho ra đời trên 70 tác phẩm. Cuốn Những người tình xuất bản năm 1859 của ông đã gây được tiếng vang lớn. Tiếp sau đó là những cái tên xuất sắc như Romain Kalbris, Trong gia đình và Không Gia Đình.

Không Gia Đình kể lại cuộc hành trình phiêu lưu của chú bé nhỏ tên là Remi. Remi bị bắt cóc từ nhỏ và bị bỏ lại tại một góc đường. Cậu may mắn được má Barberin nhận nuôi và chăm sóc trong vòng tay yêu thương. Cho đến một ngày, chồng của má Barberin bị tai nạn khi làm việc ở Paris và tàn phế trở về, ông tống Remi ra ngoài đời, tự bươn chải cùng một ông lão làm nghề xiếc tên là Vitalis.

Remi và cụ Vitalis đã lang thang khắp nơi trên đất Anh và Pháp để biểu diễn xiếc kiếm sống. Chú bé 9 tuổi Remi đã lớn lên trong gian khổ. Em chung đụng với mọi hạng người ở khắp nơi trên đất nước. Nơi thì lừa đảo, nơi từ xót thương.

Ban đầu, Remi sống dưới sự dẫn dắt củ ông Vitalis từng trải và đạo đức. Sau khi cụ Vitalis chết bên đường trong cái đói và cái nghèo, Remi đã tự lập và còn đảm bảo sinh sống và biểu diễn cho cả một gánh hát rong.

Cuộc sống của cả đoàn người đã trải qua đủ thứ biến cố. Có những lúc họ phải chịu cảnh đói khổ trong suốt mấy ngày trời. Có lúc lại bị lụt ngầm chôn trong giếng mỏ hơn mười ngày đêm. Có lúc Remi còn bị mắc oan, em bị giải ra trước tòa án và còn bị ở tù. Dẫu vậy, trong bất cứ cảnh ngộ nào, Remi vẫn nhớ như in lời cụ Vitalis chỉ dạy, phải sống gan dạ, tự trọng, không xin xỏ, không dối trá và luôn muốn làm người có ích.

“Gia đình không phải là việc cháu mang dòng máu của ai. Mà là việc cháu yêu thương, chia sẻ, cảm thông và quan tâm đến ai..”

Trên hành trình lang bạt của mình, Remi kết thân với những người bạn vô cùng tốt bụng. Đó là chủ bé Mattia khôn ngoan, lanh lợi, tháo vát, chú là một tài năng nghệ thuật sớm nở và luôn giữ trong mình một tấm lòng vàng. Trong gánh xiếc của cụ Vitalis còn có chú chó Capi khôn như người và sống có nghĩa, có chú khỉ Joli-Coeur liến láu và đáng thương. Tất cả những nhân vật ấy đều dạy cho Remi những bài học về lòng yêu thương và những trải nghiệm đáng nhớ trong cuộc đời.

Chính cuộc đời khắc nghiệt, cực đoan và nhiều lần bị vùi dập đã tạo môi trường cho những tính cách tốt đẹp của các nhân vật trong Không Gia Đình được bộc lộ.

Dẫu vẫn có những lừa lọc, toan tính nhưng những thứ ấy chẳng thể lấn át được những yêu thương và niềm tin của con người. Remi kiên cường và bản lĩnh nhưng những tấm lòng thảo hiền trên cuộc hành trình đã giúp em băng qua khó khăn của cuộc đời dễ dàng hơn.

Không chỉ dành cho thiếu nhi, Không Gia Đình còn dạy cho người lớn chúng ta nhiều bài học quý báu về cách đối xử tử tế giữa người với người.

“Cụ chủ thân yêu của cháu ơi! Giá được phụng dưỡng tuổi già của cụ thì cháu sung sướng biết ngần nào! Nếu thế, hẳn cụ phải bỏ cái ống tiêu, tấm da cừu và chiếc áo nhung của cụ ra, cụ đã không lặp đi lặp lại cái câu: “Nào ta tiến lên, các con!”.

Được trọng vọng trong tuổi già, hẳn cụ có thể hẳn cụ có thể ngẩng cao cáu đầu bạc rất đẹp và lấy lại tên tuổi của cụ ngày xưa. Ông già Vitalis vô gia cư sẽ trở lại làm nhà danh ca Carlo Balzani. Không làm được gì đối với cụ thì cái chết tàn nhẫn đã cướp cụ đi, thì cháu cũng cố vớt vát ít nhiều đối với vong linh của cụ. Thể theo yêu cầu của cháu, mẹ chúa đã xây cho cụ một ngôi mộ trong nghĩa địa Montparnasse ở Paris, và cháu đã cho khắc tên Carlo Balzani lên bia mộ.”

Hector Malot có vẻ hơi “ác” khi đẩy một chú bé 9 tuổi vào hết sóng gió này đến tai ương kia.

Ngày bị cha nuôi bắt đi, chú bé Remi mắt đẫm lệ, cố van xin ông Barberin chờ tới khi má nuôi trở về nhưng vô vọng. “Trước mắt tôi là quê xa xứ lạ. Đằng sau tôi là ngôi nhà mà tôi đã sống thật sung sướng từ bé tới nay, và có lẽ rồi đây không bao giờ tôi còn được thấy lại nữa.”

Liên tiếp những khó khăn, khắc nghiệt của cuộc sống cứ bấu víu lấy chú bé Remi tội nghiệp như để thử thách lòng gan dạ, ý chí và nghị lực của chú. Và, trong bất kì hoàn cảnh nào, Remi vẫn nhớ lời cụ Vitalis dặn và luôn noi theo những chân lý ấy: Không gì có thể đánh đổi được nhân cách và tâm hồn.

Tầm quan trọng của nghệ thuật được tác giả nhấn mạnh trong tiểu thuyết Không Gia Đình. Hector Malot đã dành không ít ngôn từ để miêu tả những bài ca, khúc nhạc và những tiết mục biểu diễn của của gánh xiếc rong. Mỗi lần họ cất lên tiếng hát là cuộc đời lại thêm sinh động, nghệ thuật giống như đôi cánh giúp họ bay lên khỏi những khó khăn, thiếu thốn và vất vả đời thường. Không chỉ tình yêu, mà nghệ thuật là sợi dây vô hình đã kết nối những người cùng khổ lại với nhau. Nghệ thuật cũng là thứ giúp Remi sống một cuộc sống ý nghĩa và cứu giúp được bao người trên cuộc hành trình của cậu. Trong những giờ phút bi quan nhất, âm nhạc là vị cứu tinh giúp Remi thoát ra khỏi những bế tắc, bi lụy.

Cuốn tiểu thuyết Không Gia Đình là một tác phẩm đặc sắc, kết hợp nhuần nhuyễn giữa cốt truyện hấp dẫn và những bài học nhân đạo sâu xa. Những chi tiết trong truyện tuy nhỏ nhưng lại mang đến những ý nghĩa giáo dục con người. Có lẽ cũng vì thế, phiên bản điện ảnh không thực sự được đánh giá cao do đã giản lược đi nhiều chi tiết ý nghĩa.

Cảm nhận về cuốn sách không gia đình

>>> Xem thêm: Cảm nhận về cuốn sách Hạt Giống Tâm Hồn


Cảm nhận về cuốn sách Không Gia Đình - Mẫu 2

Ai trong chúng ta cũng mong muốn có một gia đình đầy đủ và tròn vẹn hạnh phúc. Nhưng không phải cũng may mắn có được điều thiêng liêng đó.

Remi trong tác phẩm Không gia đình của Hector Malot là một nhân vật như thế, em không có được một gia đình đúng nghĩa. Thế nhưng, em không hề sợ hãi. Trong bất cứ hoàn cảnh nào, em cũng sẵn sàng đứng lên chiến đấu dù khó khăn nhất.

Không gia đình là một tác phẩm giáo dục rất lôi cuốn người đọc. Xuyên suốt quyển sách, người đọc sẽ được trải nghiệm cùng với Remi qua những chặng đường đầy thử thách và khó khăn mà em đã đi qua. Có thể nói, trên khắp mọi nẻo đường của nước Pháp đều có in dấu chân của Remi. Em hành nghề hát rong để mưu sinh cho cuộc sống của chính mình.

Chúng ta sẽ không khỏi phải xúc động về những khắc nghiệt trong cuộc sống mà em phải trải qua. Cuộc sống của Remi là một chuỗi hành trình dài, bao gồm cả nhưng mất mác, đau thương. Người bạn đồng hành cùng em, cụ Vitalis, một con người đáng kính trọng cũng đã mất. Và em, Remi, vẫn phải một mình chiến đấu cùng đoàn xiếc, lang thang nay đây mai đó cho bữa cơm, manh áo.

Thật chua xót khi có lúc đoàn xiếc dù vất vả nhưng không kiếm đủ ăn. Có những ngày cực nhọc nhưng vẫn phải nhịn đói, không một miếng cơm dính bụng. Khổ sở như vậy chưa đủ, Remi còn bị kẹt hàng đêm dài dưới giếng mỏ tăm tối. Những tưởng Remi có thể chết đi vì những khó khăn đó vậy mà em vẫn sống sót qua được. Thế nhưng, dường như số phận vẫn không ngừng trêu đùa với Remi. Em bị khép tội oan và bị ngồi tù.

Chẳng lẽ cuộc đời của Remi cứ mãi chìm trong bóng tối vậy ư? Em không còn cơ hội nào khác sao? Không. Chính những khó khăn ấy đã tạo nên một Remi từng trải, tiếp thêm nghị lực sống cho em và em cũng học được nhiều bài học quý giá về cuộc sống. Để rồi cuối cùng hạnh phúc cũng mỉm cười với em khi được đoàn tụ với mẹ của mình. Nếu đọc kỹ tác phẩm, chúng ta sẽ thấy không phải mọi điều xảy ra với Remi đều tăm tối. Có những lúc xung quanh em cũng đầy tình thương của những con người nặng tình người. Đó là khi em được nuôi dưỡng bởi má Barberin. Đó là khi em được đồng hành cùng cụ Vitalis và học được nhiều bài học quý giá từ cụ. Đó là khi em biết được thế nào là tình bạn với chú bé Mattia. Đó là khi Remi cảm thấy được dường như em đang sống giữa những người thân trong gia đình thực thụ.

Remi tuy còn nhỏ, nhưng là một cậu bé vô cùng dũng cảm và đầy nghị lực. Trước bao khó khăn chồng chất, em vẫn không nản lòng mà vẫn tiếp tục đứng lên chiến đấu đến cùng. Cuộc phiêu lưu của em cũng lôi cuốn chúng ta không kém. Từng mảnh đất mà em bước qua, từng con người mà em tiếp xúc đều mang đến cho ta những cảm giác thích thú khó tả. Để rồi ta biết quý trọng những gì ta đang có.

Có thể bạn sẽ thấy Remi đâu đó vẫn còn may mắn. Khi em được bao bọc bởi những con người chân thành và hết lòng với em. Nhưng liệu cái may mắn đó có kéo dài nếu như em không tự thân cố gắng, vượt lên bản thân của mình. Và nếu không có nghị lực, liệu em có thể gặp lại gia đình của mình không?

Remi không hẳn là một tác phẩm hoàn toàn cho thiếu nhi, bởi những triết lý, những ý nghĩa của cuốn sách là dành cho mọi độ tuổi. Dù bạn là ai, bao nhiêu tuổi thì những bài học trong sách vẫn luôn có giá trị đói với bạn. Có lẽ chính vì thế mà cuốn sách tồn tại được qua bao nhiêu thời gian, được đón nhận bởi biết bao thế hệ.

Những bài học trong sách thật quý giá biết bao khi nó truyền thêm niềm tin, nghị lực sống trong mỗi chúng ta. Một cậu bé như Remi đã đối mặt với khó khăn, nếu trải bao nhiêu sự đời nhưng rồi em cũng đã vượt qua. Vậy, với chút khó khăn mà ta đang gặp phải, nếu ta đầu hàng thì chẳng phải đáng hổ thẹn ư.

Trang sách được khép lại với biết bao suy tư, nhắc nhở chúng ta về những giá trị của cuộc sống mà ta đang có, tình yêu gia đình, con người, lao động. Đây quá là một tác phẩm đáng xem của mọi thời đại.

Cảm nhận về cuốn sách không gia đình

Cảm nhận về cuốn sách Không Gia Đình - Mẫu 3

 Tôi là một đứa bé mồ côi…

Sinh ra trong một gia đình thiếu đi cái siết chặt từ bàn tay cha, và cái ôm ám áp của mẹ. tôi đã luôn ước ao có được sự may mắn như bao đứa trẻ khác, nhưng cuộc sống chẳng rộng lòng cho ai tất cả, tôi đã thực sự sụp đổ khi đối diện trước những khổ đau ấy. Nhưng bất ngờ tìm thấy và đồng cảm với cuốn sách của một tác gia nổi tiếng Hector Malot, trong cuốn sách đã chứa đựng những khoảnh khắc đôi khi làm tôi đau đớn nhưng đôi khi lại thấy mình thật hạnh phúc.

     Bão giông có thể đến và lấy đi hạnh phúc của bất cứ một ai, điều quan trọng ở đây là cách ta đón nhận những nghịch cảnh đó và đối mặt với chúng ra sao để làm cho những điều bình dị trở nên phi thường. Giống như cách mà cậu bé Remi trong tác phẩm “KHÔNG GIA ĐÌNH” mà tôi sắp sửa chia sẻ cho tất cả các bạn, cho những người đã và đang cần “động lực” để sống.

     “Không gia đình” kể về cuộc phiêu bạt của Rêmi - một cậu bé không cha mẹ, không họ hàng thân thích, sống với mẹ nuôi ở một vùng quê hẻo lánh. Sau đó, em đi theo đoàn xiếc chó, khỉ của Vitali - một cụ già từng trải và đức độ, đi chu du và biểu diễn khắp mọi miền nước Pháp. Remi đã lớn lên trong sự gian khổ của cuộc hành trình. Nhiều lúc cả đoàn được ăn no mặc ấm, cũng có lúc phải đi trong trời đông giá rét, dưới cơn bão tuyết, nhịn ăn tưởng chết đến nơi. Rồi cụ Vitali mất, chỉ còn Rêmi và chú chó Capi trung thành. Từ đây em tự lập, không những lo cho mình, em còn cưu mang chú bé Matchia vào gánh hát rong. Họ đã trở thành đôi bạn thân, cùng nhau phiêu bạt, cùng chịu đựng gian khổ và cùng sẻ chia niềm sung sướng. Nhưng cuộc đời em đâu đã hết gian truân! Đã có lúc em bị kẹt dưới hầm mỏ lụt đến mười bốn ngày đêm. Có lúc khác, em vào nhầm nhà một tên vô lại vì tưởng đó là cha đẻ của mình. Rồi em lại phải vào tù vì bị mắc án oan...Nhưng dù ở đâu, trong hoàn cảnh nào, em vẫn noi theo nếp sống của cụ Vitali: giữ gìn nhân phẩm, ngay thẳng, gan dạ, tự trọng, thương người, ham lao động, không ngửa tay xin xỏ, không dối trá, nhớ ơn nghĩa, luôn làm người có ích. Cuối cùng, giống như những kết thúc có hậu trong các câu chuyện cổ tích, Rêmi tìm lại được gia đình thật sự của mình và sống hạnh phúc bên những người thân yêu.

      Qua cuộc phiêu lưu của cậu bé Rêmi ta thấy được nhiều điều về số phận khổ đau của con người...Trước hết là Rêmi - nạn nhân của cuộc tranh giành quyền thừa kế tài sản. Em sống cuộc đời phiêu bạt của kẻ hát rong và phải chịu bao nhiêu gian khổ mới tìm lại được gia đình. Cuộc đời của cụ Vitali cũng là một bi kịch. Cụ vốn là một người đứng trên bậc cao nhất của nấc thang xã hội, nhưng cuối cùng lại phải làm nghề xiếc chó sống qua ngày. Sức lực của cụ bị bào mòn bởi sự khắc nghiệt của xã hội. Để rồi cụ chết, chết vì không tin vào lòng tốt của con người. Còn cả chú bé Matchia luôn bị đánh đập, hành hạ bởi ông chủ. Liệu còn số phận nào đáng buồn hơn thế?

       Nhưng cuốn sách này không chỉ có toàn đau khổ, nó cũng có nhiều điều thú vị để đọc, để cảm thấy vui vì những giá trị tốt đẹp của con người. Trước hết là tình cảm gia đình, tình thương của cụ Vitali dành cho Rêmi. Cụ đã dạy em nhiều điều hay lẽ phải để tồn tại trong thế giới khắc nghiệt. Bà Miligan và Arthur cũng yêu Rêmi. Họ chăm sóc, cưu mang khi em rơi vào tình trạng khó khăn nhất.Và cũng thật thiếu sót nếu không kể đến tình bạn thắm thiết giữa Rêmi và Matchia. Hai em sống đùm bọc nhau, chia sẻ đắng cay ngọt bùi,luôn sát cánh cùng nhau trong hoạn  nạn. Câu chuyện này còn ca ngợi lao động, ca ngợi tinh thần tự lập tự tin của giới trẻ.

      “Tiến lên! Thế giới mở rộng trước mắt tôi, tôi có thể dời chân xuống nam hay lên bắc, sang đông hay qua đoài tùy lòng.

Tôi chỉ là một đứa trẻ con, thế mà tôi đã làm chủ cuộc đời của tôi”

     Hãy đắm chìm dòng cảm xúc của mình vào những trang sách để bản thân tự tin bước qua những thách thức mà cuộc sống đặt ra và để trái tim ta cảm nhận được thế giới này cần lắm những tình yêu thương như thế. Tuổi trẻ đừng ngại đương đầu với khó khăn bởi nếu không bị lạc đường ta sẽ khó biết mình vốn rất sợ hãi, nếu không bị dối gạt ta sẽ khó biết mình rất dễ tổn thương, nếu không bị bỏ rơi ta sẽ khó thấy được tính yếu đuối và dựa dẫm của mình.  KHÔNG GIA ĐÌNH là một tác phẩm đầy tính nhân văn, đã mang đến cho độc giả những giá trị tinh thần tồn tại mãi theo năm tháng. Tác phẩm như ngọn đèn soi rọi cho biết bao tâm hồn thoát khỏi những bóng đêm của cuộc đời. Và cũng để những ai “có gia đình” suy ngẫm, làm sao sống cho tốt, xứng đáng với cái may mắn mà số phận ban cho.

     Nếu như trong cuộc sống, sự hiến tặng đem tới niềm vui thì sự chia sớt lấy đi nỗi khổ. Ai rồi cũng sẽ có lúc rơi vào vũng lầy khổ đau hay tuyệt vọng. Thật không có gì quý giá bằng ngay trong lúc ấy có một cánh tay vững chãi cho ta tựa vào và truyền thêm sức mạnh giúp ta đủ can đảm để vượt qua. Bàn tay ấy có thể không đủ sức kéo ta khỏi vũng lầy bất hạnh nhưng nó đã làm nỗi khổ đau kia vơi đi ít nhiều. Đó là lý do mà ta luôn cần có nhau trong cuộc đời này.

Thật sự cảm ơn ông, Hector Malot! 

icon-date
Xuất bản : 26/05/2022 - Cập nhật : 09/06/2022