logo

Bài văn tả cây phượng và tiếng ve


Lập dàn ý tả hàng phượng vĩ và tiếng ve kêu

a) Mở bài

        - Giới thiệu cây phượng và tiếng ve vào mùa hè

        + Cây phượng là dấu hiệu của mùa hè đến.

        + Cây phượng và tiếng ve luôn gắn liền với tuổi học trò.

        Ví dụ: Tuổi học trò luôn có nhiều kỉ niệm yêu thương bên mái trường và hình ảnh cây phượng vĩ cùng tiếng ve mùa hè luôn gắn liền với tuổi học trò đến kì lạ. Có người học trò nào lại không thương không nhớ sắc màu đỏ rực của những cánh hoa phượng hồng và âm thanh râm ran của những tiếng ve hè gọi da diết?

b) Thân bài

* Tả bao quát cây phượng vĩ và tiếng ve

        - Hoa phượng vĩ màu đỏ, lá màu xanh

        - Cây cao khoảng từ 3 - 5m

        - Thời điểm mùa hoa phượng vĩ nở: từ khoảng tháng 4 đến tháng 6 tùy khu vực.

        - Tiếng ve kêu rất to, râm ran suốt cả ngày.

* Tả chi tiết Miêu tả hàng phượng vĩ và tiếng ve kêu vào một ngày hè

        - Tả cây phượng:

        + Hình dáng: cao, đã già.

        + Gốc cây ôm chặt trên đất

        + Thân cây cao, xù xì, màu xám có nhiều đốm trắng bạc.

        + Cành cây xum xuê, có rất nhiều nhánh như những cánh tay che chở cho đám học trò.

        + Tán lá rất rộng, nhiều cành

        + Lá phượng vĩ nhỏ và mỏng, mọc so le nhau

        + Lá cây xanh ngắt được ai đó tết lại thành những dải dài.

        - Tả hoa phượng:

        + Hoa phượng đỏ rực, nhìn từ xa như một đám lửa bùng cháy

        + Hoa trổ thành từng chùm, nhìn xa như một mâm xôi gấc

        + Được các bạn làm thành những chú bướm xinh xinh, ép vào trang vở.

        + Sau những trận mưa, hoa phượng rơi xuống rải rác dưới sân trường như rải xuống một lớp thảm mềm màu đỏ.

        - Tả tiếng ve kêu:

        + Những chú ve sầu ẩn dưới những chiếc lá kêu râm ran, rạo rực

        + Tiếng ve kêu là dấu hiệu mùa hè đến, như những bản nhạc giữa mùa hè gay gắt.

        + Tiếng ve rất to, kêu suốt cả ngày.

        - Tình cảm học sinh đối với hàng phượng vĩ và tiếng ve:

        + Yêu quý, nhớ nhung khi mùa hè qua đi...

        + Thương cho những chú ve kêu suốt đến khô cả xác

        + Hình ảnh gắn liền với bao thế hệ học trò

        + Trở thành nguồn cảm hứng sáng tác cho biết bao nhà thơ, nhà văn, nhạc sĩ.

c) Kết bài

        - Nêu cảm nghĩ của mình: Với riêng em, mỗi lần nhìn phượng nở, em lại có tâm trạng như thế nào? (buồn, vui, hứa hẹn,…).

        - Bài học bản thân: Chăm sóc, bảo vệ cây phượng: tưới nước, bắt sâu, dọn rác quanh cây phượng, không bẻ cành,…


Bài mẫu 1: Tả cây phượng và tiếng ve – Hay nhất

Bài văn tả cây phượng và tiếng ve ngắn gọn, hay nhất

"Là bạn của mùa hè

Đâu phải những chú ve

Mà còn là hoa phượng

Là cảnh sắc mùa hè…"

        Mỗi khi nghe thấy tiếng râm ran của những chú ve hòa cùng màu vàng óng của nắng và màu đỏ rực của phượng là biết khi ấy hè đã về. Hoa phượng biểu tượng cho tuổi học trò hồn nhiên, thơ ngây, cho những năm tháng cắp sách đến trường. Đây cũng là loài hoa được biết bao thế hệ học trò yêu quý, khắc ghi mãi trong tim.

        Em không biết cây phượng được trồng tự bao giờ chỉ biết rằng cây to lớn, như một người canh gác khổng lồ đứng ở góc sân trường, lặng lẽ quan sát, chia sẻ mọi vui buồn với chúng em trong suốt những năm tháng tuổi học trò. Phượng đẹp nhất là mỗi khi hè về.

        Từ xa cây phượng thật nổi bật giữa nền trời trong xanh. Cây phượng cao lớn, to sừng sững đứng ở góc sân trường. Thân phượng màu nâu nhạt, trải qua nhiều sương gió đã bạc đi vài phần, thân cây to lớn, xù xì phải ba người chúng em ôm mới hết. Lên cao độ khoảng hai mét, thân phượng tách làm ba nhánh, tỏa ra các hướng. Cành phượng như những cánh tay sải dài đến hàng mét, vươn bàn tay khổng lồ che mát cho chúng em trong những ngày hè nóng bức. Những chiếc rễ to tướng, ngoằn ngoèo nổi gồ lên mặt đất chẳng khác nào những con rắn khổng lồ đang đội đất nhô lên. Thân cây to lớn là vậy, nhưng lá phượng lại rất nhỏ bé, mong manh. Lá phượng chỉ to bằng nửa đầu ngón tay, đan lại với nhau thành nhiều tầng, nhiều lớp che mát cho chúng em. Mỗi khi có cơn gió đi qua, lá phượng mỏng manh lại ào ào rơi xuống tựa như những cơn mưa, khiến cho không gian trở nên vô cùng lãng mạn.

        Đẹp nhất của cây phượng có lẽ là những bông hoa đỏ rực rỡ. Hoa phượng của chúng em khắc hẳn hoa phượng những nơi khác, nó không mang màu đỏ cam mà mang sắc đỏ rực, đỏ thẫm như màu máu, đó là hoa phượng Hải Phòng, loài hoa này cũng chính là biểu tượng của quê hương em. Hoa phượng có năm cánh, cánh phượng không quá dày, tròn tròn, nhìn rất đáng yêu. Trong một bông hoa năm cánh, sẽ luôn có một cánh mang màu trắng với những đốm đỏ mà chúng em vẫn thường gọi là cánh phượng sữa, cánh phượng này làm cho bông hoa trở nên đặc biệt hơn.

        Phượng trở thành người bạn thân thiết với chúng em. Khi hoa phượng bắt đầu bung nở, cùng với tiếng ve râm ran cũng là lúc vào mùa thi cử bận rộn. Phượng luôn bên cạnh cổ vũ động viên chúng em học tập tốt hơn để đạt kết quả cao nhất trong kì thi. Trong những ngày cuối cùng của năm học, phượng buồn thiu khi cánh cổng trường khép lại, các bạn học sinh lần lượt về hết và bắt đầu kì nghỉ hè của mình.

        Em còn nhớ mãi kí ức về cây phượng thân yêu trong năm học cuối cùng ở trường tiểu học. Dưới gốc phượng chúng em đã mang quyển sổ nhỏ xinh để ghi những lời chúc cho nhau trước khi chia tay. Mỗi dòng lưu bút lại đi kèm một cánh phượng, hay một con bướm làm từ cánh phượng. Làm sao em có thể quên những giây phút đẹp đẽ và thân thương ấy. Phượng là bạn, người thân của chúng em.

        Cây phượng mãi là người bạn thân thiết của em, nơi lưu giữ những kí ức học trò hồn nhiên, đẹp đẽ. Dù sau này sẽ phải rời xa mái trường thân yêu nhưng em cũng sẽ không bao giờ quên người bạn này.

Bài làm

        Ai cũng từng trải qua những ngày tháng học trò vô lo, vô nghĩ. Và chắc hẳn hàng phượng vĩ và tiếng ve là những dấu hiệu mà không đứa học sinh nào có thể quên. Bởi đó là tín hiệu của những ngày tháng nghỉ hè, với những chuyến đi chơi sau ngày tháng học tập mệt mỏi nhưng đổi lại là những ngày tháng xa bạn bè, xa thầy cô giáo và mái trường.

        Trên con đường quen thuộc để đến trường em, có trồng một hàng phượng vĩ. Không biết hàng phượng ấy đã được trồng từ bao giờ, chỉ biết khi em quen thuộc với con đường ấy, thì những cây phượng đều đã nở hoa rực rỡ lắm rồi.

        Thân cây phương cao phải tới hơn hai mét, màu nâu sẫm, sù sì với những ụ to như những chiếc bát ô tô lồi lên như những con mắt lớn. Giống như những cây cổ thụ lâu năm, rễ cây phượng trồi hẳn lên mặt đất như những chiếc xúc tua của con bạch tuộc. Phượng không phải là cây cho bóng mát bởi lá phượng mỏng, nhỏ li ti như những bông tuyết. Trên một cành lớn, sẽ có những nhánh nhỏ, lá phượng xếp đối xứng nhau. Lần đầu tiên nhìn thấy lá của cây phượng, em đã nhầm nó với lá rau ngót mà mẹ vẫn nấu canh ở nhà. Lá phượng khi còn non sẽ có màu xanh nhạt nhưng khi già hơn nó sẽ chuyển sang màu xanh sẫm hơn. Mùa hoa phương tới là lúc cả một góc trời sẽ đỏ rực bởi từng chùm, từng chùm hoa phượng cứ thế bung nở.

        Hoa phượng thực đặc biệt. Hoa trước khi nở trông giống như một loại quả có múi, vỏ ngoài dày và hơi cứng, màu xanh non. Nhìn xa, những bông hoa phượng ấy tròn tròn trông giống nụ tầm xuân chưa nở trong những ngày tết. Khi hoa phượng nở, vỏ quả . bảo vệ hoa cũng sẽ mở dần để những cánh hoa rực rỡ dần dần lộ ra. Phượng là loại hoa có năm cánh. Bốn cánh phượng sẽ có màu đỏ thẫm, vô cùng rực rỡ. Cánh phượng còn lại mang màu sắc hoàn toàn khác: màu trắng là màu chủ đạo, trên cánh phượng ấy sẽ lốm đốm đỏ và vàng trông giống như chiếc đuôi sặc sỡ của chú công vậy. Lũ học trò chúng em thường hay đùa nhau, gọi chiếc cánh phượng ấy là cánh sữa, đơn giản chỉ vì nó có màu trắng như màu của sữa mà thôi. Cũng nhờ cánh hoa đặc biệt ấy mà hoa phượng trở nên nổi bật, ấn tượng hơn trong trí nhớ của mọi người chăng?

        Nhị hoa phượng nằm ở chính giữa bông hoa, vươn ra bốn phía, sắp xếp xen kẽ nhau giống như những bàn tay nhỏ đang rung rinh trước gió. Bọn em hay lấy những nhị hoa phượng để chơi trò chọi gà với nhau. Ai kéo làm rơi hạt trên nhị hoa xuống trước thì sẽ là người thua.

        Khi hoa phượng nở đỏ rực cả một góc trời cũng là lúc tiếng ve râm ran, inh ỏi trên những cành cây. Đó là âm thanh đặc trưng chỉ xuất hiện vào những ngày hè mà thôi. Ve bay về, đậu trên những cành, lá, trên thân cây bàng, cây phượng rồi thi nhau cất lên tiếng kêu của mình như một dàn đồng ca vậy. Có lẽ vì chỉ xuất hiện vào mùa hè mà hoa phượng vĩ và tiếng ve cũng trở thành biểu tượng của những cuộc chia ly, trở thành biểu tượng cho tuổi học trò: tinh khôi, rực rỡ, nồng nhiệt nhất. Với chúng em bây giờ, hoa phượng vĩ và tiếng ve báo hiệu kì nghỉ hè đã đến rồi, thời gian nghỉ ngơi sau một năm học mệt mỏi cũng đã đến. Đó là niềm vui lớn nhất trong cuộc đời của lũ học sinh. Thế nhưng với những anh chị cuối cấp, hoa phượng và tiếng ve là dấu mốc của những cuộc chia tay. Sẽ buồn lắm nếu sau này không được gặp lại bạn bè, thầy cô và mái trường nữa. Thật may là giờ em mới chỉ học lớp 6, tức là em sẽ còn gắn bó với mái trường này thêm ba năm nữa. Và khi những chùm hoa phượng tàn hết, tiếng ve râm ran cũng không còn là lúc mùa hè kết thúc, ngày tựu trường cũng đến. Em sẽ được gặp lại thầy cô, bạn bè và mái trường với năm học mới tràn đầy hi vọng.

        Cây phượng già vẫn đứng hiên ngang, sừng sừng trước cổng trường như một vị lính trì chung thành vậy. Dù sau này có xa mái trường, điều khiến em nhớ nhất có lẽ chính là hình ảnh cây phượng với những đóa hoa rực rỡ ngày hè và tiếng ve râm ran, inh ỏi.


Bài mẫu 2: Viết bài văn miêu tả cây phượng vĩ và tiếng ve vào một ngày hè.

        Chợt không gian vang lên tiếng râm ra rào rào. Tôi ngẩng lên sửng sốt như lần đầu nghe cái âm thanh bồi hồi ấy. Rất nhiều chú ve đang ẩn mình trong những vòm cây đang ngân nga tiếng hát. Chúng cất lời ca chào đón mùa hè hay cử hành khúc chào mừng những thành viên của cung điện nhà trường?

Bài làm

        Có người học trò nào lại không thương, không nhớ sắc màu đỏ rực của những cánh phượng hồng và âm thanh râm ran của những tiếng ve gọi hè da diết? Và như quy luật của tạo hóa muôn đời này, tuổi học trò, phượng vĩ và tiếng ve lạ kì luôn gắn với mùa thi, mùa hạ.

        Hàng phượng vĩ chạy dài theo con phố dẫn đến ngôi trường tôi đang học. Hai bên đường những tán cây rợp mát, đan vào nhau tạo thành vòm. Cái vòm cổng tự nhiên ấy giống như một hành lang dẫn đến cung điện của một vị vua. Vào những ngày hè như thế này, cái cổng vòm xanh mát của mùa hè đã chuyển sang sắc đỏ rực rỡ. Đi dưới lòng đường, tôi mơ màng tưởng tượng những cánh phượng tươi thắm trên cây giống như muôn ngàn chú bướm đang múa lượn quanh tôi – một nàng công chúa. Đặc biệt, những cây phương đã già, thân cây vừa vòng tay ôm của một đứa học sinh lớp 6 như tôi, vỏ cây xù xì và chúng đứng thẳng tắp hai bên đường như những người lính đứng canh gác. Đây chẳng phải con đường dẫn đến hoàng cung là gì?

        Mùa hè sang, dấu vết của nhưng tán lá trên cây còn rất ít. Từ xa nhìn lại, chỉ còn lốm đốm vài điểm xanh đủ để điểm tô và làm nền cho sắc đỏ kiêu hãnh của những chùm phượng vĩ. Đi dưới lòng đường, thỉnh thoảng lại bắt gặp một loạt lá phượng nhỏ li ti theo gió bay mông lung vào không gian. Theo xuống với những chiếc lá nhỏ xinh như muôn hạt tuyết xanh là những cánh phượng đỏ dịu dàng chao nghiêng. Tôi bỡ ngỡ cúi nhặt và cẩn thận ép vào trang vở trắng.

        Chợt không gian vang lên tiếng râm ra rào rào. Tôi ngẩng lên sửng sốt như lần đầu nghe cái âm thanh bồi hồi ấy. Rất nhiều chú ve đang ẩn mình trong những vòm cây đang ngân nga tiếng hát. Chúng cất lời ca chào đón mùa hè hay cử hành khúc chào mừng những thành viên của cung điện nhà trường?

        Giờ đây tôi mới để ý đến xung quanh. Hóa ra chẳng phải chỉ mình tôi đang tự lự đi dưới hàng cây tuổi thơ này. Lấp ló sau những thân phượng già xù xì nâu đất là những bóng áo trắng vô tư. Các bạn đang đi nhặt những cánh phượng đẹp nhát để ép vào trang vở. Cũng có bạn lang thang trên đường, thình thoảng lại chăm chú nhìn vào thân cây xem có thấy chú ve kim nào không. Khi tiếng ve râm ran cất lên, không ai bảo ai, ngẩng lên nhìn hàng cây sắc thắm. Tiếng ve rộ lên một lúc lâu rồi lại trầm xuống. Nhưng chỉ một lát sau, khi vài ba tiếng ve ngân lên nho nhỏ là cả dàn đồng ca lại râm ran tiếp nối.

        Sắc nắng của ngày hè tưởng như càng rực rỡ hơn bởi mày đỏ thắm của hàng phượng vĩ và tiếng râm ran của những chú ve.

        Tôi yêu mùa hè không chỉ vì có những ngày nghỉ sung sướng, tự do. Trong kí ức của tôi mùa hạ - mùa thi – mùa phượng – mùa ve đã trở thành một mảng kí ức đẹp đẽ trong tâm hồn bất kì một cô cậu học trò nào.  


Bài mẫu 3: Viết bài văn miêu tả cây phượng vĩ và tiếng ve vào một ngày hè.

        Miêu tả hàng phượng vĩ và tiếng ve kêu vào một ngày hè kỉ niệm

        Mùa xuân đang trôi qua một cách âm thầm, lặng lẽ. Từng giây, từng phút trôi qua sao nhanh chóng quá! Bạn bè ơi, xa mái trường rồi có còn nhớ nó không? Tiếng gọi thân thương của mùa hè như vang lên trên từng cành cây, từng bụi cỏ. Thế là mùa hè mến yêu đã đến, làm học sinh nôn nao không muốn xa trường, xa từng cây bàng và cả cây phượng già thân yêu nữa. Cây phượng mà học sinh thầm thì các bí mật suốt bao năm trời đây. Thật chẳng muốn xa chút nào đâu!

        Ôi! Không khí thật nóng bức quá! Các loài cây như chìm trong giấc ngủ của mùa hè oi bức. Riêng cây phượng già ở góc sân thì như vươn tay đón lấy ánh nắng mặt trời sáng chói. Đừng ngạc nhiên vì cây phượng chính là đặc trưng của mùa hè mà! Suốt bao tháng nay, phượng vẫn nằm im ở góc sân chứng kiến nhiều trò chơi, lắng nghe nhiều lời tâm sự của học sinh nhưng nay phượng đã tỉnh dậy, xòe tán rộng như muốn vươn tay lấy hết ánh mặt trời về cho mình. Nhìn từ xa, phượng đỏ rực cả góc sân. Không ai có thể ngờ được cách đây mấy ngày, phượng chỉ là một cây già không hoa, không lá. Nhưng chỉ sau mấy ngày phượng đã chi chít toàn hoa là hoa, một màu đỏ rực của ánh mặt trời và của sắc màu tự nhiên của loài cây mùa hè, điểm xuyết vào đó là màu xanh hạnh phúc của lá như bao cây khác. Từng lá phượng, từng hoa phượng như một sự sống mới của cây phượng già, của một mùa hè đầy sức sống. Gốc phượng to, rễ phượng bò lên trên mặt mặt đất như những con rắn khổng lồ vui đùa với nhau và cùng nhau mừng rỡ đón mùa hè đến. Các bạn biết không? Hoa phượng mà nở thì khỏi chê nhé! Màu hoa phượng đỏ thắm như máu, như màu máu của biết bao đồng bào dân tộc đã hy sinh vì Tổ quốc mến yêu. Màu máu đó như đã hòa quyện với màu phượng, để nhắc nhở chúng em phải nhớ đến những chiến sĩ, những đồng bào dân tộc đã hi sinh mà cố gắng học giỏi, thật giỏi để mai sau xây dựng Tổ quốc giàu đẹp. Hoa phượng đỏ rực là thế mà sao lại hiền dịu quá! Khi một luồng gió nhẹ thổi qua cũng đủ làm hoa phượng rơi xuống mặt đất. Nhưng không vì thế mà phượng buồn bã, cứ hàng ngày phượng lại cho ra những bông hoa đẹp của tuổi học trò. Và rồi, cuối cùng những bông hoa phượng cũng nở đầy cả cây. Có ai biết rằng giữa chùm hoa màu đỏ rực đó là nỗi nhớ thương của học trò nhớ thầy cô, bạn bè, trường lớp.

        Mỗi lần nhắc đến mùa hè, đến cây phượng đỏ rực thì mọi người lại nhắc đến sinh vật tuyệt diệu của tạo hóa, của thiên nhiên: loài ve mùa hè. Đến mùa hè, ve lại thi nhau hát vang râm ran cả một góc trường. Tiếng ve không hay như tiếng hót của chị Sơn Ca, chị Họa Mi mà đơn giản tiếng ve chính là lời ca của mùa hè. Tiếng ve vang lên khắp nơi: ở góc trường, ở trong từng lùm cây, từng bụi cỏ, và cả ở những cái cửa sổ của lớp học. Tiếng ve như nhắc chúng em không những chỉ có tiếng hót của các loài chim, mà còn có cả tiếng ve gọi hè về. Tiếng ve như mang một ý nghĩa sâu kín mà người lớn không thể nào hiểu được, chỉ có tụi học trò này mới có thể hiểu được vì tiếng ve có biệt danh rất dễ thương là "lời ca học trò" mà. Đã là lời ca của học trò thì phải rất gắn bó với học trò chứ. Vậy cho nên từ trước đến nay tiếng ve như một người bạn thân của các anh, các chị học trò. Tiếng ve báo hiệu cho học trò đủ thứ chuyện: nào là hè đã đến, đến lúc phải nghỉ ngơi sau một học kỳ, một năm học căng thẳng, đến lúc để vui chơi rồi. Nhưng điều quan trọng nhất là tiếng ve báo hiệu đã đến lúc xa trường, xa bạn bè, xa thầy cô. Nhưng dù có xa cách mấy, nó vẫn luôn ở trong tim, trong tâm trí của mỗi học trò.

        Cứ mỗi lần nhìn thấy cây phượng, nghe tiếng ve kêu thì lòng học trò sao nao nức quá. Chính và vậy mà cây phượng và tiếng ve luôn là kí ức tươi đẹp mà học trò còn giữ lại. Phượng, ve ơi, tụi này sẽ không quên các bạn đâu! Nhờ các bạn mà tụi này đã hiểu được mùa hè thú vị đến dường nào. Mùa hè đã mang lại cho chúng mình màu sắc của tuổi thơ yêu dấu. Dù có xa ngôi trường tụi mình vẫn sẽ nhớ đến mái trường, thầy cô, bạn bè và cả cây phượng, tiếng ve thân thiết của tụi học trò này nữa.


Bài mẫu 4: Viết bài văn miêu tả cây phượng vĩ và tiếng ve vào một ngày hè.

        Miêu tả hàng phượng vĩ và tiếng ve kêu vào một ngày hè đầy da diết

        Tôi và Trang là hai người bạn thân từ thuở mới bắt đầu tập đánh vần chữ o, chữ a. Cho đến tận bây giờ, khi mà hai chúng tôi đã là học sinh lớp 6 rồi thì tình bạn của hai đứa vẫn thắm nồng như ngày nào. Nhà tôi cách nhà Trang không xa vì vậy sáng nào hai đứa tôi cũng rủ nhau đi học. Con đường đến trường với hai chúng tôi quả là một thế giới diệu kì. Con đường ấy đẹp nhất là đoạn chạy dọc bờ sông với một hàng phượng vĩ đổ dài. Ngay trong lúc này đây, dưới ánh nắng vàng rực vào một sớm hè, trong âm thanh rộn ràng của tiếng ve, tôi thấy cảnh đẹp đến nao lòng. Hàng phượng trong nắng hè với tiếng ve rộn vang làm lòng tôi náo nức.

        Bầu trời mùa hè cao vời vợi. Những chị mây trắng đang nhởn nhơ trôi trên nền trời xanh thẳm. Nắng, cái nắng của mùa hạ chói chang và rực rỡ. Nắng sưởi ấm tâm hồn tôi và như an ủi tôi về nỗi lo của ngày hè sắp đến. Con đường tôi đi học cũng đông đúc, nhộn nhịp vào mỗi sớm mai, cũng vui vẻ với những tiếng nói tíu tít cười của đám học sinh chúng tôi. Cũng đã từng năm năm trời đi trên con đường này hình ảnh của một hàng phượng cùng với tiếng ve vào những ngày hè ít nhiều cũng đọng lại trong tâm hồn tôi một cảm xúc vừa vui, vừa buồn.

        Hàng phượng vĩ mang một vẻ đẹp rất đỗi gần gũi với tôi. Từ xa nhìn lại trông hàng phượng vĩ như những mâm xôi gấc đỏ rực. Tôi không biết rằng hàng phượng vĩ đã bao nhiêu tuổi nở hoa chỉ thấy cành nhiều, lá sum xuê. Hàng phượng vĩ cây nào cây ấy cũng giống nhau. Rễ cây ngoằn ngoèo nổi lên mặt đất như những con rắn khổng lồ. Thân cây to, xù xì, hai ba đứa chúng tôi ôm cũng không xuể. Những cành cây chắc, khỏe xòe ra như những chiếc dù lớn. Lá phượng xanh um, mát rượi, ngon lành như lá me non. Hoa phượng màu đỏ thẫm, sắc hoa trong nắng hè rất đẹp và hơi ngả sang sắc cam. Nhà văn Xuân Diệu đã từng viết: "Phượng không phải là một đóa, là một cành mà là cả một vùng trời đỏ rực. Mỗi hoa chỉ là một phần tử trong xã hội thắm tươi". Hoa phượng như phun trào lên không gian một ngọn lửa cháy rừng rực tưởng như không gì có thể dập tắt. Người ta đã quên mất đóa hoa, chỉ nghĩ đến hàng, đến cây, đến những tán lớn xoè ra như muôn ngàn con bướm thắm. Mùa hè hàng phượng gọi đến bao nhiêu là ve. Nào là ve sầu, ve đất... Tất cả chúng đang đợi chờ ngày hoa phượng nở. Rồi chỉ vài ngày nắng rực rỡ hoa phượng đã nở đỏ từng chùm, từng chùm. Đốm lửa nhỏ hôm nào nay đã cháy rực lên thành một ngọn đuốc. Trời càng nắng to phượng càng nở rực rỡ, mang lại cho con đường tôi đi học một màu sắc thần tiên. Hoa phượng và những chú ve sầu đã tạo nên cho bờ sông một bản nhạc say đắm lòng người. Vào mỗi mùa hè, một ngày bốn lần, tôi và Trang đi trên con đường này cũng là bốn lần chúng tôi được nghe tiếng ve kêu râm ran trên khắp các cành cây phượng vĩ. Tiếng ve kêu như mang đến cho tôi một cảm giác xao xuyến, bồi hồi khó tả. Nó là cảm giác vui vì tôi sắp được nghỉ hè, là cảm giác buồn thoáng qua về tình bạn và tình thầy trò. Tôi sẽ phải xa mái trường mà hằng ngày tôi vẫn học tập hăng say sao? Và tôi sẽ không thường xuyên đi qua con đường này chăng? Tôi sẽ không được gặp bạn bè thầy cô trong ba tháng ư? Thời gian đó với tôi là quá dài! Và dường như khi trong đầu tôi miên man với nỗi nhớ, với nỗi buồn thì tiếng ve kia cũng có vui đâu bao giờ? Tiếng ve sầu như cũng lặng đi cùng tôi. Chắc hẳn rằng những chú ve cũng phần nào hiểu được tâm trạng của tôi, của một đứa học sinh sắp phải rời xa mái trường nơi nó đã gắn bó bao năm tháng qua. Hè đến nhanh rồi cũng ra đi thật nhanh chóng. Hoa phượng đã tàn, những chú ve mới ngày nào còn cất giọng ca muôn thuở thì nay đã lặn đâu mất rồi. Phượng để lại những dấu hỏi chấm treo lủng lẳng trên khắp các cành cây. Dấu hỏi chấm ấy nói cho biết điều gì về tương lai của tôi, về tình bạn tốt đẹp giữa tôi và Trang đây? Hàng phượng ấy có phải là hiện thân của tương lai tôi không? Tất cả chỉ là những dấu hỏi trong sự đợi chờ.

        Có lẽ rằng sau này cho dù tôi có trưởng thành một con người thành đạt hay người bình thường thì hình ảnh con đường hoa phượng mà tôi đã đi học suốt những ngày thơ ấu cắp sách tới trường sẽ không bao giờ phai nhạt trong kí ức của tôi. Và bây giờ tôi cũng đã vững vàng để tin một điều: "Hoa phượng đã tàn rồi".


Bài mẫu 5: Viết bài văn miêu tả cây phượng vĩ và tiếng ve vào một ngày hè.

        Tả cây phượng vĩ và tiếng ve vào mùa hè mang kỷ niệm học trò

        Tuổi học trò luôn có nhiều kỉ niệm yêu thương bên mái trường và hình cây cây phượng vĩ cùng tiếng ve mùa hè luôn gắn liền với tuổi học trò đến kì lạ. Có người học trò nào lại không thương không nhớ sắc màu đỏ rực của những cánh hoa phượng hồng và âm thanh râm ran của những tiếng ve hè gọi da diết?

        Cây phượng vĩ giữa sân trường tôi dường như ung dung đứng đó bất kể nắng mưa, gió bão. Những tán cây xum xuê, rợp mát đan vào nhau như một người cụ mến yêu che chở cho đám học trò nhỏ chúng tôi. Những cánh phượng tươi thắm trên cây giống như muôn vàn con bướm nhỏ đang lượn quanh một cây nấm khổng lồ. Bởi vì cây phượng đã có từ rất lâu nên thâm cây xù xì màu xám và được điểm bằng những đốm bạc trông thật già nua, nhưng lại đứng thẳng tắp như bác bảo vệ sân trường.

        Mùa hè sang, dấu hiệu của những tán lá trên cây còn rất ít. Từ xa nhìn lại, chỉ lốm đốm vài điểm xanh đủ để điểm tô và làm nền cho sắc đỏ kiêu hãnh của những chùm phượng vĩ. Thi thoảng chơi dưới sân trường, chúng tôi lại bắt gặp những lá phượng nhỏ li ti theo gió bay mông lung vào không gian cùng với những cánh phượng đỏ dịu dàng chao nghiêng. Chúng tôi ngơ ngác ngắm nhìn, nhặt những cánh hoa phượng, ép vào trang vở trắng.

        Bất chợt vang lên tiếng râm ran quen thuộc của ngày hè mà đã lâu lắm rồi chúng tôi chưa nghe thấy. Đó là tiếng gọi của những chú ve sầu ẩn mình dưới vòm lá. Chúng ngân nga những bản nhạc trưa hè, âm thanh bồi hồi chào mùa hè tới. Những khúc nhạc ấy làm cho những đứa học trò nhỏ như chúng tôi vui vẻ như được nghe một bản nhạc đồng quê vậy. Tiếng ve rộ lên một lúc lâu rồi lại trầm xuống nhưng một lát sau, chỉ vài ba tiếng ve ngân lên là cả dàn đồng ca lại râm ran tiếp nối. Sắc nắng của mùa hè như rực rỡ hơn bởi cái màu đỏ thắm của hàng phượng vĩ và cả tiếng ve hè.

        Mùa hè không chỉ có những ngày nghỉ dài thư thái, những chuyến du lịch vui vẻ mà mùa hè mang đến kí ức tuổi thơ ngọt ngào bên những cây phượng yêu dấu.

icon-date
Xuất bản : 18/09/2021 - Cập nhật : 04/10/2021