logo

Viết đoạn văn có sử dụng câu cảm thán

Tuyển tập các bài chủ đề Viết đoạn văn có sử dụng câu cảm thán hay nhất. Hướng dẫn cách viết đoạn văn có sử dụng câu cảm thán.


Viết đoạn văn có sử dụng câu cảm thán - Mẫu 1

    Chao ôi, cảnh buổi sáng đầu xuân thật tuyệt! Nó như bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Ông mặt trời không còn ngái ngủ nữa, thức dậy ban phát ánh nắng xuống trần gian. Mấy chú chim không biết đã dậy từ bao giờ, hót líu lo trên cành hòa nhịp với loa phóng thanh của hợp tác xã tạo nên một bản nhạc du dương trầm bổng đón chào một ngày xuân mới. Tôi tung tăng chạy nhảy như một con sáo nhỏ ra đầu làng để tận hưởng bầu không khí trong lành, mát mẻ của làng quê. Một lúc sau, phía đằng đông, ông mặt trời thức dậy, vứt bỏ chiếc chăn mỏng, ông vươn vai, ban phát những tia nắng xuân vàng dịu xuống vạn vật. Tôi như nghe thấy tiếng cựa mình của cỏ cây, hoa lá trước sắc xuân. Mùa xuân thật tuyệt vời!

=> Câu phủ định: Ông mặt trời không còn ngái ngủ nữa, thức dậy ban phát ánh nắng xuống trần gian.

=> Câu cảm thán: Mùa xuân thật tuyệt vời!, Chao ôi, cảnh buổi sáng đầu xuân thật tuyệt! 

Viết đoạn văn có sử dụng câu cảm thán

Viết đoạn văn có sử dụng câu cảm thán - Mẫu 2

     Cánh đồng lúa rộng bao la, bát ngát, trải đầy những ánh nắng vàng của mặt trời. Những bông lúa non nghiêng nghiêng theo chiều gió, những cánh lúa lấp lánh những ánh vàng. Chao ôi! Mùi lúa non quyện với mùi đất, mùi nước tạo nên một thứ cảm giác thật tuyệt vời, khó diễn tả thoang thoảng khắp không gian. Xa xa, những đàn cò kêu eng éc, bay lên trời rồi lại đậu xuống, cứ dập dình dập dình như những chiếc bập bênh. Loáng thoáng, mấy người nông dân đang ra đồng thăm lúa, trên mặt ai cũng rạng rỡ, tràn đầy năng lượng. Khung cảnh đồng lúa buổi sớm bình dị là thế, đến mãi sau này khi đã đi xa nơi này tôi cũng chẳng quên được. Tôi yêu quê tôi!

=> Câu phủ định: Khung cảnh đồng lúa buổi sớm bình dị là thế, đến mãi sau này khi đã đi xa nơi này tôi cũng chẳng quên được.

=> Câu cảm thán:  Chao ôi!


Viết đoạn văn có sử dụng câu cảm thán - Mẫu 3

   Mùa hạ đến với tiếng ve ngân vang báo hiệu trên những vòm sấu xanh biếc. Quê tôi mùa này đẹp biết bao! Cánh đồng lúa chiêm vàng rộm, nhìn tư xa như tấm thảm vàng khổng lồ đang lượn sóng, nô đùa theo làn gió tinh nghịch. Dòng sông mùa hạ nước trong xanh cho lũ trẻ tha hồ đằm mình tắm mát mỗi chiều, quên đi cái oi bức trong nắng hạ gay gắt. Trên triền đê, cỏ mọc dài xanh mướt, đàn trâu nhởn nhơ gặm cỏ và khẽ ve vẩy chiếc đuôi. Những chú nghé con tinh nghịch, thi thoảng lại chạy vòng quanh mẹ làm lũng. Khung cảnh thanh bình ấy khiến tôi chẳng muốn rời xa mỗi khi có dịp trở về quê hương.


Viết đoạn văn có sử dụng câu cảm thán - Mẫu 4

   Ngày Tết là ngày mà mọi trẻ em đều mong đợi. Không khí se lạnh còn vương lại trong vườn cây. Ôi! Mùa xuân thật dễ chịu. Những làn gió mang về hơi ấm mùa xuân, xua đi cái lạnh giá của mùa đông. Thời tiất tuy lạnh nhưng trời lại hửng lên. Trên bầu trời, những cô mây, cậu mây tung tăng bay nhảy đùa giỡn với gió như những que kẹo bông. Trong vườn, cấc loài cây trụi lá không còn nữa mà thay vào đó là những chồi non mơn mởn. Trên cành cây, những chú chim họa mi hót líu lo như chào đón nàng tiên mùa xuân. Ngoài đường, nhà nào cũng treo cờ đỏ sao vàng, bay phấp phới. Không khí ngày Tết bao trùm khắp không gian. Vạn vật đều thay đổi. Ra đường, ai cũng hân hoan, vui vẻ, gạt bỏ những âu lo bộn bề của năm trước. Không còn những vẻ mặt đâm chiêu hay những tiếng gắt gỏng. Những tiếng cười của trẻ em làm không khí ngày xuân thêm tưng bừng. Các cửa hàng bánh, mứt chật kín người. Những cành đào hồng nhẹ, mềm mại, những cành mai cứng cáp được bày bán khắp nơi. Mọi thứ thật là tuyệt vời khi mùa xuân về !!! Mùa xuân được mệnh danh là thiên sứ của sức sống quả thật không sai. Em rất, rất yêu mùa xuân


Viết đoạn văn có sử dụng câu cảm thán - Mẫu 5

   Nếu ai đã từng đọc tác phẩm Lão Hạc của nhà văn Nam Cao, hẳn sẽ không thể quên được hình ảnh người nông dân khắc khổ, dù hoàn cảnh nghèo đói nhưng luôn giữ cho mình những phẩm chất thanh cao. Vợ mất sớm, lão chỉ có đứa trai và một con chó để bầu bạn. Nhưng rồi đứa con trai vì nghèo khổ, phẫn uất đã bỏ đi làm ăn xa. Lão sống cô đơn và coi con chó (lão đặt tên là cậu Vàng) như con cháu thân thiết trong nhà. Nhưng rồi cuộc sống ngày càng khó khăn, lão cũng chẳng kiếm được gì để ăn nên đành phải bán con chó. Quyết định ấy đã khiến lão day dứt, đau khổ. Cả một đời  lão sống trung thực, không dối lừa ai mà nay lỡ lừa gạt con chó mà lão yêu quý như con. Vì thế mà lão đã quyết định tự chấm dứt cuộc đời mình bằng một liều bả chó. Một cái chết dữ dội và đau đớn. Than ôi! Thương thay những kiếp nghèo bị dồn đến bước đường cùng!. Cái chết ấy, lão như muốn giữ lại sự trong sạch cho chính mình, thà “chết trong còn hơn sống đục”.

icon-date
Xuất bản : 22/09/2021 - Cập nhật : 27/09/2021