logo

Top 10 bài văn tự sự có sử dụng các yêu tố miêu tả nghị luận độc thoại độc thoại nội tâm

icon_facebook

Tham vấn chuyên môn bài viết

Giáo viên:

Hoàng Thùy Phương

Học vị:

Cử nhân sư phạm Ngữ Văn với 2 năm kinh nghiệm

Tham vấn chuyên môn bài viết

Giáo viên:

Hoàng Thùy Phương

Học vị:

Cử nhân sư phạm Ngữ Văn với 2 năm kinh nghiệm

Bài viết Top 10 bài văn tự sự có sử dụng các yêu tố miêu tả nghị luận độc thoại độc thoại nội tâm, bao gồm những về bài văn tự sự có sử dụng các yêu tố miêu tả nghị luận độc thoại độc thoại nội tâm hay, đa dạng, giúp các em có thêm tư liệu để làm bài tập về dạng bài độc thoại, độc thoại nội tâm. 


 Bài văn tự sự có sử dụng các yêu tố miêu tả nghị luận độc thoại độc thoại nội tâm số 1

Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố tìm mà hiểu họ thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi... toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn; không bao giờ ta thấy họ la người đáng thương; không bao giờ ta thương... Vợ tôi không ác, nhưng thị khổ quá rồi. Một người đau chân có bao giờ quên được cái chín đau của mình để nghĩ đến một cái gì khác đâu?
Khi người ta khổ quá thì người ta chẳng con nghĩ gì đến ai được nữa. Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau, ích kỉ che lấp mất. Tôi biết vậy, nên tôi chỉ buồn chứ không nỡ giận. (Nam Cao)

Viết bài văn tự sự có sử dụng các yêu tố miêu tả nghị luận độc thoại độc thoại nội tâm

 Bài văn tự sự có sử dụng các yêu tố miêu tả nghị luận độc thoại độc thoại nội tâm số 2

Tôi vừa phải nằm viện một tuần vì bị ốm. Hôm nay là ngày tôi dược ra viện. Trên đường về nhà, xen với nỗi vui mừng là nỗi lo. Lo vì không biết phải xoay xở sao đây để bù đắp bài vở trong những ngày qua. Tôi vừa bước vào nhà thì bé Hoa, em tôi, nhảy cẫng ra và bi bô:

- Anh Hưng ơi! Có chị nào nho nhỏ, chị nói với bố là bạn của anh. Ngày nào chị ấy cũng đến lấy vở về chép bài cho anh. Chị ấy còn cho em kẹo nữa cơ đấy!

- Ừ.

Rồi không kịp nhìn những viên kẹo trên tay em, tôi lao ngay vào phòng học. Tay tôi run run giở vội những tờ giấy trắng. Không lẽ lại là cái Hà? Có phải là Hà không nhỉ? Thôi đúng Hà rồi. Tôi lặng đi. Chính Hà đã âm thầm giúp tôi trong những ngày qua. Vậy mà đã có lúc tôi nghĩ xấu về Hà. Lúc này tự dưng trong lòng tôi dâng lên một niềm cảm xúc khó tả. Không thể kìm nén nổi lòng mình, tôi thốt lên:

- Hà ơi! Cảm ơn bạn nhé!


 Bài văn tự sự có sử dụng các yêu tố miêu tả nghị luận độc thoại độc thoại nội tâm số 3 

Kết thúc buổi liên hoan chia tay, tôi mang trong lòng một nỗi buồn nặng trĩu. Ngày mai tôi sẽ rời xa Hà Nội để đi du học, vậy mà người bạn thân nhất của tôi là Hằng lại không đến tham dự.

Đang lan man suy nghĩ, bỗng có tiếng nói của Lan cất lên từ phía sau:

- Cậu đang suy nghĩ điều gì mà nhìn tâm trạng thế?

Tôi quay lại nhìn Lan và trả lời:

- Ừ, không có gì đâu.

- Tớ biết cậu đang buồn vì Hằng không thể tới, nhưng hãy thông cảm cho bạn ấy nhé, mẹ bị ốm phải vào viện. Hằng có gửi cho cậu một lá thư và một món quà kỉ niệm đây.

Tôi mở lá thư ra đọc, từng dòng chữ khiến tôi bồi hồi xúc động. Hằng vẫn nhớ tất cả những kỉ niệm giữa chúng tôi ư? Dù bận chăm sóc mẹ ốm nhưng Hằng vẫn rất chu đáo, phải chăng tôi đã trách lầm Hằng? Lúc này tự dưng trong lòng tôi dâng lên một niềm cảm xúc khó tả. Không thể kìm nén nổi lòng mình, tôi thốt lên:

- Hằng ơi! Cậu mãi là người bạn tốt của tớ trong cuộc đời này.


 Bài văn tự sự có sử dụng các yêu tố miêu tả nghị luận độc thoại độc thoại nội tâm số 4

Ai trong chúng ta cũng luôn được giáo dục về tinh thần tương thân tương ái, giúp đỡ người khác trong cuộc sống. Chủ nhật vừa qua, khi đang đi học về, tôi đã gặp một cụ già đang loay hoay bên vỉa hè. Bà cụ có mái tóc bạc trắng, lưng đã còng, tay xách một chiếc giỏ trông có vẻ khá nặng. Nhớ lời được dạy phải luôn biêt giúp đỡ mọi người, tôi tiến lên và hỏi bà cụ:

- Cháu chào bà! Bà ơi, bà có cần cháu giúp bà qua đường không ạ?

Nghe tôi nói vậy, bà cụ nở một nụ cười móm mém và đáp:

- Ôi, may quá! Cảm ơn cháu! Cháu giúp bà với!

Nghe bà nói thế, tôi hăm hở đỡ lấy chiếc giỏ trên tay bà. Vừa đỡ lấy chiếc giỏ, tôi thầm nghĩ ngay: "Chao ôi, cũng khá là nặng đây nhỉ!" Tôi xách giỏ, lựa lúc xe vắng và dắt bà qua đường. Sau khi qua đường xong, bà cảm ơn tôi và rời đi trong niềm vui. Nhìn bóng lưng bà dần khuất, lòng tôi cảm thấy vui sướng đến lạ, tuy có thể chỉ là một việc nhỏ nhưng tôi đã giúp được một người khác. Tôi thấy tâm trạng mình rất tốt và tự nhủ với bản thân mình sẽ làm nhiều việc tốt hơn nữa để cuộc sống tốt đẹp hơn.

 Bài văn tự sự có sử dụng các yêu tố miêu tả nghị luận độc thoại độc thoại nội tâm số 5

  “Phải, người hoạ sĩ già vừa nói chuyện, tay vừa bất giác hí hoáy vào cuốn sổ tì lên đầu gối. Hơn bao nhiêu người khác, ông biết rất rõ sự bất lực của nghệ thuật, của hội hoạ trong cuộc hành trình vĩ đại là cuộc đời. […] Thế nhưng, đối với chính nhà hoạ sĩ, vẽ bao giờ cũng là một việc khó, nặng nhọc, gian nan. Làm một bức chân dung, phác học như ông làm đây, hay rồi vẽ dầu, làm thế nào làm hiện lên được mẫu người ấy? Cho người xem hiểu được anh ta, mà không phải hiểu như một ngôi sao xa? Và làm thế nào đặt được chính tấm lòng của nhà hoạ sĩ vào giữa bức tranh đó? Chao ôi, bắt gặp một con người như anh ta là một cơ hội hãn hữu cho sáng tác, nhưng hoàn thành sáng tác còn là một chặng đường dài. Mặc dù vậy, ông đã chấp nhận sự thử thách.”

(Nguyễn Thành Long, Lặng lẽ Sa Pa)

 

icon-date
Xuất bản : 10/01/2022 - Cập nhật : 24/12/2024

Câu hỏi thường gặp

Đánh giá độ hữu ích của bài viết

😓 Thất vọng
🙁 Không hữu ích
😐 Bình thường
🙂 Hữu ích
🤩 Rất hữu ích
image ads