Câu hỏi: Trong bài “Trò chuyện cùng mẹ”, vì sao thời gian trò chuyện của ba mẹ con cứ được cộng thêm mãi?
Lời giải:
Thời gian trò chuyện của ba mẹ con cứ được cộng thêm mãi vì ba mẹ con có rất nhiều điều để nói với nhau, những câu chuyện thường nối vào nhau không dứt ra được và thỉnh thoảng chính mẹ là người tiếp tục câu chuyện, để nó cộng thêm mãi.
>>> Xem trọn bộ: Giải Tiếng Việt lớp 3 Bài 20: Trò chuyện cùng mẹ
Một số bài thơ viết về cha mẹ
Bài thơ: Mẹ tôi
Thơ: Lộc Tịnh
Lau nước mắt vì con lam lũ,
Thấm mồ hôi bởi số nhọc nhằn.
Hàng nghìn, hàng vạn gian truân
Quê nghèo vất vả, phong trần gió sương.
Dù khốn khổ luôn nhường hạnh phúc,
Dẫu gian lao vẫn chúc yên bình.
Đời bạc bẽo, kiếp lênh đênh,
Thơ nào viết đủ nghĩa tình mẹ tôi.
Thiên thu sống không rời tay mẹ,
Tuế nguyệt cười chẳng rẽ đường duyên.
Ân sâu, nghĩa nặng chưa đền,
Vần thơ dang dở con xin tặng người.
Công Cha Nghĩa Mẹ
Thơ: Phong Đại
Ơn trời biển tấm lòng muôn trượng
Mẹ cùng Cha sinh dưỡng chúng con
Năm khắc khoải, tháng mỏi mòn
Sớm khuya tần tảo héo hon một đời
Xưa nghèo túng chẳng nơi để ở
Lại nhiều con vay nợ chất chồng
Cơm chẳng đủ, áo cũng không
Xót Cha thương Mẹ giữa đồng tắm mưa
Xong mùa vụ cũng vừa là lúc
Chủ tới nhà thúc giục nợ nần
Từ bậu cửa, tới giữa sân
Kẻ đong người chở thóc dần…vơi đi
Cứ như vậy kiên trì gian khổ
Vì các con vẫn cố gượng mình
Cha chịu khổ, Mẹ hy sinh
Nhịn cơm nhường áo thân hình xác xơ
Qua bĩ cực bây giờ phương trưởng