logo

Thuyết minh về một đồ vật

Đề bài: Thuyết minh về một đồ vật (chiếc bàn học gỗ)

Bài làm

          Mỗi đồ vật đều không phải là sự họa hình vô tri, mà đều mang trong nó những ý nghĩa riêng, mỗi người từ thuở ấu thơ đến khi trưởng thành có lẽ đều có những kỷ vật mang tên hoài niệm đi bên cạnh mình, đồng hành cùng ta những chặng đường mới. Và thậm chí nhiều khi, giữ nó bên cạnh, chỉ cần nhìn nó một chút, cả một khoảng trời kí ức lại được gợi về. Với tôi đó là chiếc bàn học gỗ mà ba tôi tỉ mẩn khắc nên.

Thuyết minh về một đồ vật | Văn mẫu 9 hay nhất

         Giờ đây, cuộc sống ngày càng hiện đại, mới mẻ và thay đổi trong từng giây phút, Vậy nên cũng theo dòng chảy ấy, từ những đồ vật cao cấp hay những xu hướng thời đại hay đến những loại đồ dùng thiết bị hỗ trợ cho việc học tập cũng được cách tân hơn. Đồ dùng thiết bị học tập cũng ra đời với những thiết kế bắt mắt, phù hợp với nhu cầu của lứa học trò ngày nay. Dẫu rằng giờ đây có những chiếc bàn học được thiết kế đẹp mắt, kiểu dáng sang trọng và hấp dẫn hơn, thì với tôi kỉ niệm về chiếc bàn học mà bố đóng cho tôi vẫn là đồ vật tôi yêu quý nhất. Đó là chiếc bàn gỗ nhỏ, chỉ vừa cho một mình tôi ngồi, nó không phải là những chiếc bàn được làm từ gỗ quá cao cấp hay cầu kỳ nhiều công đoạn kĩ thuật như các loại bàn học hiện nay, mà là gỗ cây nhãn, cái cây trong góc vườn nhà tôi. Chiếc bàn có một ngăn nhỏ để tôi đựng những đồ dùng như hộp bút, que tính, hay hộp sáp màu..và một ngăn to hơn để đựng những quyển sách giáo khoa, sách bài tập.  Đặc biệt trên thân cột chân bàn, bố còn làm cho tôi một chiếc giỏ nho nhỏ rất xinh có đính kèm một chút hoa khô để giúp tôi đựng bút và các đồ dùng nhẹ một cách tiện ích hơn. Tôi rất yêu chiếc bàn ấy vì nó là chiếc bàn mà bố đã đích thân đặt và thiết kế để làm cho tôi.

         Cách đây tầm mười năm về trước, việc có một chiếc bàn học mới thật hãnh diện làm sao, tôi đã khoe chúng với cả nhóm bạn cùng xóm, và chúng đều ao ước cũng có một chiếc bàn được bố làm cho đẹp như vậy. Chiếc bàn như kỉ vật tuổi thơ. Tôi vẫn nhớ cảm giác hàng đêm ngồi trên chiếc ghế nhỏ, đặt quyển sách trên bàn học, chong đèn và lật giở những trang sách, tiếng bàn học cót két, cót két cứ thế qua ngày này tháng khác, cùng tôi đồng hành trong suốt chặng đường dài. Đâu đó mỗi khi học, tôi còn cảm nhận được chiếc bàn này đẹp hơn, chắc chắn hơn, ấm áp hơn bởi nó được sự gia công của bố tôi, là cả tâm huyết của bố tôi đặt vào đó, vì thế nó đơn giả nhưng không vô nghĩa, nó bình dị mà rất ấm êm, nó cho tôi cảm giác ngày xưa quê kiểng chân chất của đứa học trò nhỏ vùng quê dân dã.

         Chiếc bàn học, có lẽ chẳng cần phải kể nhiều về công dụng của nó nữa. Nó chắc chắn phục vụ cho công việc học hành của chúng ta, tuy nhiên đôi khi, nó còn dùng để làm những việc khác, ví dụ để đồ đạc, dùng để trang trí tạo điểm nhấn cho cho căn phòng giản dị đơn giản của tôi. Và với tôi, nó mang nặng những hoài niệm dấu yêu thân thương một thuở để ghi khắc hơn là những giá trị hiện vật hữu hình.

         Đặc biệt chiếc bàn gỗ nhỏ của tôi, còn có một điểm đặc biệt, đó là bố đã khắc những lời yêu thương của bố gửi đến tôi, mong tôi của khi ấy và sau này mãi vẫn là đứa trẻ đầy nỗ lực, không ngừng tiến lên, mạnh mẽ và hạnh phúc trên con đường mình đã chọn, đã qua bao nhiêu tháng năm, vết xước của những lần chuyển dời, của quá trình học, nhưng dòng lưu bút ấy vẫn hằn nét trên góc bàn xưa. Và khắc tạc cả trong trái tim tôi như một dấu ấn tuổi thơ không bao giờ nhạt phai.

          Khi đã lớn dần lên một chút, tôi vẫn âu yếm sử dụng chiếc bàn này, mặc dù nó cũng già đi nhiều, nhưng hơn thế, tôi yêu nó và nhận ra, mỗi lần mở trang sách trên chiếc bàn này, tôi như được cổ vũ thêm về ước mơ phía trước. Và thỉnh thoảng, trong tiếng vọng canh khuya, tôi vẫn cảm nhận bờ vai chắc khỏe của ba  đang nâng đỡ tâm hồn tôi và những giấc mơ tôi phía trước, chiếc bàn mang nặng những dấu yêu, ân tình, và cả sự tin tưởng mà ba tôi gửi lại mỗi khi tôi nhớ về ông.

icon-date
Xuất bản : 04/02/2021 - Cập nhật : 05/02/2021