1. Tiểu sử
- Nguyễn An Ninh (1899 -1943)
- Quê: Xã Mĩ Hòa, huyện Hóc Môn, tỉnh Gia Định (Nay là TP HCM).
- Là nhà báo, nhà văn, nhà yêu nước đầu TK XX
- Từ một trí thức Tây học, ông đến với CN Mác và những người cộng sản.
- 1908 bị bắt đày đi Côn Đảo.
=> Là một trí thức tài cao học rộng.
2. Sự nghiệp sáng tác
- Tác phẩm chính
+ Tác phẩm dịch: Khế ước xã hội.
+ Vở tuồng: Hai Bà Trưng.
- Phong cách nghệ thuật
+ Văn phong khúc chiết, trong sáng, có độ sâu về tư duy văn hoá, tràn đầy nhiệt huyết yêu nước gần gũi với đời sống và con người lao động.
+ Lên án chính sách bóc lột và ngu dân của thực dân Pháp.
+ Phê phán đạo Khổng – đề cao tinh thần học hỏi văn hoá châu Âu.
1. Nội dung ý nghĩa
- Văn bản là bài chính luận xuất sắc của Nguyễn An Ninh đăng trên báo Tiếng Chuông rè năm 1925.
- Nêu hiện tượng học đòi Tây hóa.
- Vai trò của tiếng mẹ đẻ đối với sự nghiệp giải phóng dân tộc.
- Mối quan hệ giữa ngôn ngữ nước mình với nước ngoài.
2. Giá trị nội dung
- Tiếng nói là tài sản quý giá của dân tộc, phải biết bảo vệ nó và làm cho nó ngày càng phát triển.
- Tiếng mẹ đẻ còn là nguồn giải phóng dân tộc bị áp bức.
- Tầm nhìn chiến lược của Nguyễn An Ninh về vai trò và tiếng nói dân tộc.
3. Đặc sắc nghệ thuật
- Luận điểm rõ ràng, logic.
- Dẫn chứng cụ thể, chân thực.
- Giọng điệu nhẹ nhàng đầy sức thuyết phục.