logo

Những bài thơ về thầy cô và mái trường ngắn gọn

Hướng dẫn Những bài thơ về thầy cô và mái trường ngắn gọn. Tuyển chọn Những bài thơ về thầy cô và mái trường hay nhất, ý nghĩa nhất.

Những bài thơ về thầy cô và mái trường ngắn gọn

1. Bài thơ: ƠN THẦY - Hồng Soi

ƠN THẦY
Tác giả: Hồng Soi

Công cha nghĩa mẹơn thầy
Không gì sánh nổi đong đầy tình thương
Mẹ cha dãi nắng dầm sương
Nhường cơm xẻ áo dọn đường con đi

Thầy cô rèn giũa chi li
Mong sao trò giỏi mỗi khi trả bài
Miệt mài hướng tới tương lai
Say sưa gieo hạt nối dài ước mơ

Thương cho lứa tuổi trẻ thơ
Vẫn còn nhiều bé bơ vơ ngoài đường
Hàng ngày không được đến trường
Mưu sinh bán số đáng thương vô cùng

Những gì thầy dạy cô mong
Giờ em thấu hiểu qua dòng thời gian
Ơn thầy cô mãi ngút ngàn
Khắc ghi tạc dạ tỏa lan muôn đời!
16.11.2018


2. Bài thơ: NHỚ MÃI LỜI CÔ - Phan Thị Tuyết vân

NHỚ MÃI LỜI CÔ.

Thơ Phan Thị Tuyết vân

Xa mái trường thân yêu.
Đã bao lâu rồi nhỉ.
Những lời cô thủ thỉ.
Em nhớ đến bây giờ.

Ngày ấy tuổi mộng mơ.
Hay thẫn thờ thổn thức.
Trái tim non rạo rực.
Mùa phượng thắm sân trường.

Những bài giảng thân thương.
Thấm vương đầy bụi phấn.
Cô như vầng trăng sáng.
Dẫn lối đường em đi.

Nghe tiếng gió thầm thì.
Mà lòng xao xuyến mãi.
Suốt đường đời bươn chải.
Luôn khắc nhớ ân tình....!!!

Giọt Mưa Thu
HN 15/11/2018


3. NẮNG ẤM SÂN TRƯỜNG

Cây điệp già xòe rộng tán yêu thương
Lá lấp lánh cười duyên cùng bóng nắng
Giờ đang học, mảng sân vuông lặng vắng
Chim chuyền cành buông tiếng 2000 lạnh bâng qươ

Chúng em ngồi nghe thầy giảng bình thơ
Nắng ghé theo chồm lên ngồi bệ cửa
Và cả gió cũng biết mê thơ nữa
Thổi thoảng vào mát ngọt giọng thầy ngâm.

 Cả lớp say theo từng nhịp bổng trầm
Điệp từng bông vàng ngây rơi xoay tít
Ngày vẫn xuân, chim từng đôi ríu rít
Sà xuống sân tắm nắng ấm màu xanh

Em ngồi yên uống suối mật trong lành
Thời gian như dừng trôi không bước nữa
Không gian cũng nằm yên không dám cựa
Ngại ngoài kia nắng ấm sẽ thôi vàng

Sân trường căng rộng ngực đến thênh thang
Kiêu hãng khoe trên mình màu nắng ấm
Lời thơ thầy vẫn nhịp nhàng sâu lắng
Nắng ấm hơn nhờ giọng ấm của người…


4. THẦY

Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng
Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn
Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi

Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi …
Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại
Mái chèo đó là những viên phấn trắng
Và thầy là người đưa đò cần mẫn
Cho chúng con định hướng tương lai

Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa
Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu …


5. LỜI CỦA THẦY

Rồi các em một ngày sẽ lớn
Sẽ bay xa đến tận cùng trời
Có bao giờ nhớ lại các em ơi
Mái trường xưa một thời em đã sống

Nơi đã đưa em lên tầm cao ước vọng
Vị ngọt đầu đời bóng mát ca dao
Thuở học về cái nắng xôn xao
Lòng thơm nguyên như mùi mực mới

Dẫu biết rằng những tháng ngày sắp tới
Thầy trò mình cũng có lúc chia xa
Sao lòng thầy canh cánh nỗi thiết tha
Muốn gởi các em thêm đôi điều nhắn nhủ

Một lời khuyên biết thế nào cho đủ
Các em mang theo mỗi bước hành trình
Các em lúc nào cũng nhớ đừng quên:
Sống cho xứng với lương tâm phẩm giá…

Rồi các em mỗi người đi mỗi ngả
Chim tung trời bay bổng cánh thanh niên
Ở nơi đâu: rừng sâu, biên giới khắp ba miền
Ở nơi đâu có thầy luôn thương nhớ.


6. TRƯỜNG TÔI

Cổng trường tôi trông rất xinh
Tường cao cổng sắt , dưới hình văn hoa
Bước vào thoang thoảng hương hoa
Trời cao xanh ngắt , mây là là bay
Râm râm bóng mát hàng cây
Trưa trưa gió thổi lay cây rì rào .
Xa xa hàng dương vẫy chào
Gần gần phượng hồng thì thào gọi thương
Cùng nơi khắp chốn trong trường
Sinh viên đùa giỡn , thân thương chuyện trò
Người nói nhỏ , kẻ nói to
Xôn xao tiếng hát tiếng hò du dương
Vọng xa nghe tiếng giảng đường
Bao la trang trải tình thương cô thầy
Dạo quanh xa đó gần đây
Nơi đâu đẹp nhất là đây trường mình .


7. THẦY VÀ CHUYẾN ĐÒ XƯA

Lặng xuôi năm tháng êm trôi
Con đò kể chuyện một thời rất xưa
Rằng người chèo chống đón đưa
Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều

Bay lên tựa những cánh diều
Khách ngày xưa đó ít nhiều lãng quên
Rời xa bến nước quên tên
Giờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười

Giọt sương rơi mặn bên đời
Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đông
Mắt thầy mòn mỏi xa trông
Cây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian…

Một mùa thu như bao mùa thu trước
Nắng hồng lên trong mắt biếc học trò
Phấn trắng, bảng đen, nét mực thầy vẫn đỏ
Sao con tìm mà chẳng thấy ngày xưa…
Thời gian qua, mùa thu nay có khác
Bao chuyến đò qua chốn ấy sông sâu
Nghĩa thầy cô một đời không trả hết
Dẫu đời con qua biết mấy nhịp cầu.
Trang giáo án bao năm thầy vẫn mở
Mà tập bài thầy chấm đã khác xưa
Chúng con đi, biết khi nào về lại
Có bao giờ tìm được thuở ngây thơ…
Mùa qua mùa, bụi thời gian rơi rắc
Nên tóc thầy một sáng bỗng bạc thêm
Trời xanh vẫn bình yên ngoài cửa lớp
Chữ nghĩa tình muôn thuở chẳng nguôi quên.


8. RU LẠI ƠN THẦY

Công cha, nghĩa mẹ, ơn thầy
Lời ru bay bổng tự ngày ấu thơ
Thầy cầm tay viết i tờ
Dạy con đạo lý sống cho ra người
Một đời cần mẫn thầy ơi
Đưa bao thế hệ tới bờ tương lai
"Nửa chữ cũng vẫn là thầy"
Lời ông cha dạy có sai bao giờ
Dẫu đời chưa đẹp như mơ
Tình thầy cô với học trò bền lâu
Tóc con giờ đã bạc màu
Lại ru cháu cũng từ câu ơn thầy.

Khuyết danh


9. NHỚ ƠN THẦY CÔ

Trùng khơi sóng vỗ dạt dào
Núi cao nhạn biếc lượn vào mây xanh
Công cha nghĩa mẹ sinh thành
Ơn thầy cô đã cho danh cuộc đời
Đã từ bao thủa xa xôi
Ông cha mình đã dựng đồi nghĩa cao
Biết bao tình nghĩa thầy trao
Cô cho trí thức bay vào mộng mơ
Cuộc đời luôn đẹp vần thơ
Tình thầy nhắc nhở ai chờ đò sang
Cho dù vất vả trăm ngàn
Nhắc nhau ta nhớ cung đàn thầy cô...!

Tác giả: Hoàng Minh Thuận


10. LÁ NHUỘM TÓC THẦY

Về trường mừng đón huân chương
Gặp thầy gặp bạn tình thương dạt dào
Lâng lâng cảm xúc dâng trào
Tóc thầy điểm bạc độ nào chẳng hay
Sân trường xanh thắm chồi cây
Phải chăng lá nhuộm tóc thầy của tôi
Ra về lòng những bồi hồi
Nguyện rằng luôn mãi là người trò ngoan.

Tác giả Hồ Ngọc Quân


11. LỜI TRẦM THẦY TÔI

Có những chiều hè, phượng đỏ rơi
Còn đâu năm cũ, sắp qua rồi
Thương người bạn cũ, ân sâu nặng
Nhớ lại thầy xưa, tình chẳng phôi
Muốn được cho đi, thầy phải có
Tâm thành đón nhận, lẽ trò tôi
Cho không phải mất, tình muôn thuở
Nhận được đời vui, nghĩa thế thôi.

Tác giả: Phạm Duy Cầu


 12. CÔ THẦY TÔI

Trong trường vất vả dạy đàn con
Chẳng ngại gian lao quãng thân mòn
Ló sáng bình minh cơm mãi vội
Về đêm lịm tắt bữa chưa ngon
Âm thầm chỉ dẫn ơn luôn nhớ
Lặng lẽ khuyên răn nghĩa vẫn tròn
Áo đẫm mồ hôi toàn bụi phấn
Cô Thầy khổ nhọc tựa ngàn non.

Tác giả: Tứ Gia


13. NGUYỆN ƯỚC

Hơn nửa thế kỷ rồi vẫn nhớ như in
Không thuộc bài thầy phạt quỳ mỏi gối
Nhưng mình hiểu thầy không hề có tội
Muốn trò ngoan biết lỗi để học bài

 Ngày xưa thầy cơm cũng độn ngô khoai
Áo rách cổ phải chằm đi vá lại
Đức tính thầy là người nhẫn nại
Uốn nắn trò cho măng thẳng thành tre

Ta trưởng thành nhờ đã biết lắng nghe
Những lời dạy - công của thầy thuở trước
Nay hưu rồi vẫn còn ngồi nguyện ước
Lắng nghe thầy khuyên bảo những điều hay.

Tác giả: Nguyễn Đình Cường

icon-date
Xuất bản : 21/09/2021 - Cập nhật : 22/09/2021