logo

Người ngồi đấy, đầu đã điểm hoa râm...Phân tích nhân vật Viên quản ngục trong đoạn trích

Tuy không phải là nhân vật chính trong tác phẩm nhưng Viên quản ngục lại là nhân vật được độc giả đón nhận nhất trong tác phẩm Chữ người tử tù của tác giả Nguyễn Tuân. Bài viết dưới đây là dàn ý và bài văn mẫu Phân tích nhân vật Viên quản ngục trong đoạn trích Người ngồi đấy, đầu đã điểm hoa râm...


Dàn ý Người ngồi đấy, đầu đã điểm hoa râm...Phân tích nhân vật Viên quản ngục trong đoạn trích

* Mở bài

- Giới thiệu về tác phẩm Chữ người tử tù và nhân vật Viên quản ngục

* Thân bài

- Sự xuất hiện của Huấn Cao mới có sự xuất hiện của Viên quản ngục

- Ngoại hình, tính cách của Viên quản ngục

- Viên quản ngục ý thức được việc mình chọn nghề đã sai và quyết định sửa sai

- Nghệ thuật được tác giả sử dụng đặc sắc

* Kết bài

- Nhận xét của bản thân về Viên quản ngục.


Người ngồi đấy, đầu đã điểm hoa râm...Phân tích nhân vật Viên quản ngục trong đoạn trích

      Dường như đâu đó vẫn còn phản chiếu ánh sáng rực rỡ của ngọn đuốc dầu, chiếu lên tấm lụa thuần khiết còn nguyên vẹn. Trong cảnh ngục tối có một cảnh “vô tiền khoáng hậu” - cảnh hai chữ Huấn Cao trong “Chữ người tử tù” của nghệ sĩ Nguyễn Tuân. Và từ giây phút ấy, vẻ đẹp của một vị nhân từ lên ngôi và tỏa sáng, xóa tan mọi sự nhơ nhớp, thô tục và tầm thường trong ngục tù đầy tội lỗi. Tác phẩm đã nêu bật một chân lý giữa cường quyền và bạo lực, cái đẹp chiến thắng cái ác, sự lương thiện không tồn tại trong một môi trường tầm thường

      Xuất hiện bên Huấn Cao - kẻ tử tội vì chữ, ngục - người xin chữ, hai nhân vật này đã được Nguyễn Tuân khắc họa một cách độc đáo và ấn tượng. Viên quản ngục mang theo mình ngoại hình ưa nhìn. Đầu ông cũng đã điểm hoa râm, râu thì đã ngả màu. Khuôn mặt trầm ngâm, nhăn nheo, có nội tâm, suy tư về cuộc sống. Sau khi nhận được lệnh của Sơn Hùng, thống đốc đường về việc nhận sáu người chết, trong đó Huấn Cao "thủ lĩnh quân phản loạn" "có tài viết rất nhanh và đẹp", kẻ ngốc "suy nghĩ".

      Quản ngục tuy làm ở đây những tâm ồn ông vẫn luôn hướng tới những cái thiện. Ông cũng là một nhà Nho “ biết đọc sách thánh hiền” có nhiều phẩm chất. Kín đáo và cẩn trọng trong từng cử chỉ, ngôn ngữ. Ông là người biết kính trọng và cư xử, một người biết tiếc nuối, tôn trọng người tài, ắt không phải là người xấu hoặc không biết điều. Viên quản ngục muốn “xử đặc biệt” Huấn Cao nhưng ông vẫn sợ nhà thơ sẽ “báo cáo”, nên rất cảnh giác và thận trọng. Viên quản ngục thực chất là người có tấm lòng trong sáng, nhân cách cao cả. Ông luôn băn khoăn, suy nghĩ về nghề của mình, sau đó đã nhận ra mình chọn nhầm nghề, là một trong sáng mà phải ở giữa đống cặn bã xã hội này. Quản ngục luôn có trái tim nhân hậu và liêm khiết, nhưng sống trong một thế giới độc ác của kẻ gian.

Hình ảnh Viên quản ngục xin chữ của Huấn Cao

      Tác giả đã sử dụng nghệ thuật tương phản đối lập để làm rõ được tâm hồn thiên lương của viên quản ngục, từ đó thấy được sự trong sáng từ trong con người của ông. Sử dụng ngôn ngữ trang trọng khi nhắc đến các nhân vật trong câu chuyện giúp tác phẩm được thể hiện một cách tinh tế nhất.

      Dù tác phẩm đã kết thúc, tâm trí người đọc vẫn giữ lại nét chữ vuông vức của Huấn Cao cũng như sự tôn trọng người bảo vệ trong một không gian tối tăm và chật chội. Qua nhân vật viên quản ngục, Nguyễn Tuân một lần nữa khẳng định rằng, trong mọi hoàn cảnh, cái đẹp luôn có sức lay động lòng người và chính điều đó để lương thiện luôn sáng ngời, con người nên tránh xa cái xấu, cái ác.

----------------------------------

Trên đây Toploigiai đã cùng các bạn Người ngồi đấy, đầu đã điểm hoa râm...Phân tích nhân vật Viên quản ngục trong đoạn trích. Hi vọng những kiến thức trên sẽ giúp các bạn đạt được kết quả cao trong học tập và nâng cao khả năng viết văn miêu tả nhé!

icon-date
Xuất bản : 08/01/2023 - Cập nhật : 15/08/2023