Exercise 7: Reading and Circle the right answer.
How much should parents be involved in a child's growing up? Parenting, which means taking care of a child while they grow up, is mostly decided by the culture of a place, not just one person's choice. Different countries or groups of people have their own ways to raise children.
Some cultures let children have more freedom outside their homes. This means they can do things on their own, like going to school or even shopping, without their parents. For example, in Norway, kids start going to daycare when they are 1 year old. In Japan, children also learn to do things on their own, like riding bikes or using buses. But in Kenya, kids spend most of their time with their mothers. In the United States, it's not common to leave young children alone without adults.
Parents also guide their children in different ways. In some Asian cultures, they focus a lot on learning early in life. Parents help their children learn by giving them extra lessons or sending them to school. In China, there's a term called "tiger mom" for a mother who wants her kids to do really well in school and other activities. They want their kids to be smart and successful. But in the Netherlands, parents don't push their children too much. They want them to enjoy being a child and rest enough.
There's no one right way to raise children. Every way has its own good points. But our culture and how we grew up affect who we become. Thinking about how we were raised or our own childhood can help us understand why we think about the world in certain ways.
Circle the right answer.
1. What is the primary focus of the passage?
A. Different ways parents guide children's education in various cultures.
B. The benefits of leaving young children unsupervised
C. The challenges of modern parenting.
D. The importance of academic success for children.
2. The underlined word “they” in paragraph 2 most likely refers to __________.
A. cultures
B. homes
C. parents
D. kids
3. In which country is it common for children to travel to school without their parents? A. Kenya
B. Japan
C. the United States
D. Norway
4. What does the term "tiger mom" in paragraph 3 refer to in China?
A. A mother who is strict and demanding
B. A mother who loves animals
C. A mother who encourages outdoor activities
D. A mother who dislikes school
5. Which of the following aspects is NOT discussed in the passage?
A. The impact of cultural heritage on parenting approaches.
B. The definition of academic success in different cultures.
C. The role of grandparents in raising children.
D. The reasons behind the Dutch approach to child-rearing.
6. What does the passage suggest about raising children?
A. There is only one right way to do it.
B. Cultural factors play a significant role.
C. Parents should not guide their children's education.
D. Children should not have any freedom outside the home.
7. How do parents in the Netherlands differ from parents in some Asian cultures regarding education?
A. Dutch parents focus more on rest and enjoyment.
B. Dutch parents push their children to study harder.
C. Asian parents prefer daycare for their children.
D. Asian parents encourage physical activities.
8. According to the passage, why is it important to think about our own childhood?
A. It helps us become smarter.
B. It can explain our perspectives on the world
C. It forces us to follow our parents' methods.
D. It is necessary for academic success.
Dịch nghĩa
Cha mẹ nên tham gia bao nhiêu vào quá trình lớn lên của trẻ? Việc nuôi dạy con cái, có nghĩa là chăm sóc một đứa trẻ khi chúng lớn lên, phần lớn được quyết định bởi văn hóa của nơi đó chứ không chỉ là sự lựa chọn của một người. Các quốc gia hoặc nhóm người khác nhau có cách nuôi dạy con cái riêng.
Một số nền văn hóa cho phép trẻ em có nhiều tự do hơn khi ở bên ngoài gia đình. Điều này có nghĩa là chúng có thể tự làm mọi việc như đi học hoặc thậm chí đi mua sắm mà không cần có cha mẹ. Ví dụ, ở Na Uy, trẻ em bắt đầu đi nhà trẻ khi được 1 tuổi. Ở Nhật Bản, trẻ em cũng học cách tự làm mọi việc như đi xe đạp hoặc sử dụng xe buýt. Nhưng ở Kenya, trẻ em dành phần lớn thời gian bên mẹ. Ở Hoa Kỳ, việc để trẻ nhỏ một mình mà không có người lớn là điều không phổ biến.
Cha mẹ cũng hướng dẫn con cái theo những cách khác nhau. Ở một số nền văn hóa châu Á, họ tập trung rất nhiều vào việc học tập sớm trong đời. Cha mẹ giúp con học tập bằng cách cho chúng học thêm hoặc gửi chúng đến trường. Ở Trung Quốc, có một thuật ngữ gọi là "mẹ hổ" để chỉ những người mẹ muốn con mình làm như vậy học rất tốt ở trường và các hoạt động khác. Họ muốn con mình thông minh và thành công. Nhưng ở Hà Lan, cha mẹ không thúc ép con quá nhiều. Họ muốn chúng tận hưởng tuổi thơ và được nghỉ ngơi đầy đủ.
Không có cách nào đúng đắn để nuôi dạy con cái. Mỗi cách đều có điểm hay riêng. Nhưng văn hóa và cách chúng ta lớn lên ảnh hưởng đến con người chúng ta. Nghĩ về cách chúng ta được nuôi dưỡng hoặc thời thơ ấu của chính mình có thể giúp chúng ta hiểu lý do tại sao chúng ta nghĩ về thế giới theo những cách nhất định.
Hãy khoanh tròn vào câu trả lời đúng.
1. Trọng tâm chính của đoạn văn là gì?
A. Những cách khác nhau mà cha mẹ hướng dẫn việc giáo dục con cái ở các nền văn hóa khác nhau.
B. Lợi ích của việc không giám sát trẻ nhỏ
C. Những thách thức của việc nuôi dạy con cái hiện đại.
D. Tầm quan trọng của sự thành công trong học tập đối với trẻ em.
2. Từ được gạch chân “they” ở đoạn 2 rất có thể đề cập đến __________. A. nền văn hóa
B. nhà cửa
C. cha mẹ
D. trẻ em
3. Ở quốc gia nào trẻ em thường đến trường mà không có cha mẹ? A. Kenya
B. Nhật Bản
C. Hoa Kỳ
D. Na Uy
4. Thuật ngữ "mẹ hổ" trong đoạn 3 ám chỉ điều gì ở Trung Quốc?
A. Người mẹ nghiêm khắc và khắt khe
B. Người mẹ yêu động vật
C. Người mẹ khuyến khích các hoạt động ngoài trời
D. Người mẹ không thích đi học
5. Khía cạnh nào sau đây KHÔNG được thảo luận trong đoạn văn?
A. Tác động của di sản văn hóa đến phương pháp nuôi dạy con cái.
B. Định nghĩa về thành công trong học tập ở các nền văn hóa khác nhau.
C. Vai trò của ông bà trong việc nuôi dạy con cái.
D. Những lý do đằng sau cách tiếp cận của người Hà Lan trong việc nuôi dạy trẻ.
6. Đoạn văn gợi ý điều gì về việc nuôi dạy con cái?
A. Chỉ có một cách đúng đắn để làm điều đó.
B. Yếu tố văn hóa đóng một vai trò quan trọng.
C. Cha mẹ không nên hướng dẫn việc học của con cái.
D. Trẻ em không được có bất kỳ quyền tự do nào bên ngoài gia đình.
7. Cha mẹ ở Hà Lan khác với cha mẹ ở một số nền văn hóa châu Á như thế nào về giáo dục?
A. Cha mẹ Hà Lan tập trung nhiều hơn vào việc nghỉ ngơi và tận hưởng.
B. Cha mẹ Hà Lan thúc ép con học tập chăm chỉ hơn.
C. Các bậc cha mẹ châu Á thích gửi con vào nhà trẻ hơn.
D. Cha mẹ châu Á khuyến khích các hoạt động thể chất.
8. Theo đoạn văn, tại sao việc nghĩ về thời thơ ấu của chúng ta lại quan trọng?
A. Nó giúp chúng ta trở nên thông minh hơn.
B. Nó có thể giải thích quan điểm của chúng ta về thế giới.
C. Nó buộc chúng ta phải làm theo phương pháp của cha mẹ.
D. Nó cần thiết cho sự thành công trong học tập.
Đáp án:
1. A
2. D
3. B
4. A
5. C
6. B
7. A
8. B