logo

Đê lốt và Pi-rê là những địa danh nổi tiếng từ thời cổ đại bởi?

Đáp án và giải thích chính xác câu hỏi trắc nghiệm: “Đê lốt và Pi-rê là những địa danh nổi tiếng từ thời cổ đại bởi?” cùng với kiến thức lý thuyết liên quan là tài liệu hữu ích môn Lịch sử 10 do Top lời giải biên soạn dành cho các bạn học sinh và thầy cô giáo tham khảo.


Đê lốt và Pi-rê là những địa danh nổi tiếng từ thời cổ đại bởi?

A. Có nhiều xưởng thủ công lớn có tới hàng nghìn lãnh đạo

B. Đây là trung tâm buôn bán nô lệ lớn nhất của thế giới cổ đại

C. Đây là vùng đất tranh chấp quyết liệt giữa các thị quốc cổ đại

D. Đây là đất phát tích của các quốc gia cổ đại phương Tây

Trả lời:

Đáp án đúng: B. Đây là trung tâm buôn bán nô lệ lớn nhất của thế giới cổ đại

- Đê lốt và Pi-rê là những địa danh nổi tiếng từ thời cổ đại bởi đây là trung tâm buôn bán nô lệ lớn nhất của thế giới cổ đại.

Giải thích:

- Vì trong xã hội chiếm nô, nô lệ là thứ hàng hóa quan trọng bậc nhất nên nhiều nơi như Đê- lốt, Pi-rê,… trở thành trung tâm buôn bán nô lệ lớn nhất của thế giới cổ đại.(Mục 1 – Trang 21- Bài 4- SGK Lịch sử 10 cơ bản: Các quốc gia cổ đại phương Tây – Hi Lạp và Rô - ma )


Kiến thức tham khảo về Các quốc gia cổ đại phương Tây - Hi Lạp và Ro-ma.


1. Thị quốc Địa Trung Hải

- Ở Địa Trung Hải, mỗi vùng, mỗi mỏm bán đảo là giang sơn của một bộ lạc. Khi xã hội có giai cấp hình thành thì đây cũng là một nước. Nước nhỏ, nghề buôn bán phát triển nên cư dân sống tập trung chủ yếu ở thành thị được gọi là các thị quốc.

Đê lốt và Pi-rê là những địa danh nổi tiếng từ thời cổ đại bởi?

2. Điều kiện hình thành thị quốc Địa Trung Hải

- Ven bờ Bắc Địa Trung Hải có nhiều đồi núi chia cắt đất đai thành nhiều vùng nhỏ, không có điều kiện tập trung đông dân cư ở một nơi.

- Mặt khác, khi dân cư sống thiên về nghề buôn và nghề thủ công thì sự tập trung đông đúc lại không cần thiết. Mỗi vùng, mỗi mỏm bán đảo là giang sơn của một bộ lạc.


3. Đặc điểm của thị quốc Địa Trung Hải

- Tổ chức:

+ Thành thị có phố xá, lâu đài, đền thờ, sân vận động, nhà hát và quan trọng hơn cả là có bến cảng. Do đó, người ta còn gọi nước đó là thị quốc (thành thị là quốc gia).

+ Phần chủ yếu của một nước là thành thị với một vùng đất đai trồng trọt ở xung quanh.

+ Do nước nhỏ, nghề buôn phát triển nên dân cư sống tập trung ở thành thị.

Ví dụ: Aten là thị quốc, đại diện cho cả Attích.

- Tính chất dân chủ của thị quốc: quyền lực không nằm trong tay quý tộc mà nằm trong tay Đại hội công dân. 

+ Hơn 30.000 người là công dân A-ten, có tư cách và có quyền công dân.

+ Khoảng 15.000 kiều dân (dân nơi khác đến ngụ cư) được tự do sinh sống, buôn bán, làm ăn, nhưng không có quyền công dân.

+ Hơn 300.000 nô lệ lao động, phục dịch và không có quyền gì cả, là tài sản riêng của mỗi chủ nô.

+ Hơn 30.000 công dân họp thành Đại hội công dân, bầu và cử ra các cơ quan nhà nước, quyết định mọi công việc nhà nước (không có vua).

- Hoạt động kinh tế trong thị quốc

+ Thị quốc cổ đại là đô thị buôn bán, làm nghề thủ công và sinh hoạt dân chủ. Mỗi thành thị là một nước riêng.

+ Các thị quốc luôn giữ quan hệ buôn bán với nhau và với các vùng xa.

+ Người ta bàn và quyết định nên buôn bán với nước nào và loại hàng gì, dùng ngân quỹ vào việc gì, nên trợ cấp cho dân nghèo bao nhiêu, có biện pháp gì để duy trì thế chế dân chủ và đặc biệt là có chấp nhận với nhau và với các vùng xa.

=> Nhờ đó, các thị quốc trở nên rất giàu có.

icon-date
Xuất bản : 11/04/2022 - Cập nhật : 25/11/2022

Tham khảo các bài học khác