Mỗi địa phương, mỗi vùng miền đều có những vẻ đẹp riêng có về thiên nhiên và con người. Để lưu truyền những nét đẹp đó, ông cha ta đã đúc kết bằng những câu ca dao, tục ngữ hoặc trong những bài vọng cổ đầy cảm xúc. Cùng Toploigiai sưu tầm những câu ca dao tục ngữ về Long An để thấy được mảnh đất này có điều gì đặc biệt nhé!
1.
Ngày nay đất nước thanh bình
Long An gió lộng bình minh ngập tràn
Đất trời trải rộng mênh mang
Chiều thương miền hạ âm vang câu hò
2.
Chiều chiều mượn ngựa đi đua
Mượn ba chú lính đưa cô tôi về
Đưa về tới chợ Tầm Vu
Mua một cây dù che nắng che mưa
3.
Anh muốn về Long An, Vàm Cỏ,
Mấy lời em to nhỏ, anh bỏ sao đành,
Chừng nào chiếc xáng nọ bung vành,
Núi kia hết đá, anh mới đành xa em.
Bấy lâu em còn nghi ngại,
Bữa nay em kêu đại bằng mình,
Phụ mẫu hay đặng, không lẽ giết mình với em?
1.
Anh đi anh nhớ Tháp Mười
Nhớ canh bông súng, nhớ nụ cười Mỹ An.
2.
Vĩnh Hưng sưu thuế nặng nề
Bồng con dẫn vợ tôi về quê tôi
3.
Bảng treo tại chợ Cai Tài
Bên văn bên võ ai có tài ra thi.
4.
Cầu ông mưa thuận gió hòa
Cho cây lúa trổ, cho cà đơm bông
Cùng nhau xúm lại cúng ông
Có trà, có bánh, có lồng đèn xanh
Lòng người như bóng trăng thanh
Vui tình đất nước, dân lành ấm no
=> Bài thơ ca ngợi Mai Tự Thừa có công khai phá vùng đất Long An.
5.
Ngó lên cây cám, cám khô
Ngó về Tân Hội, tám cô chưa chồng.
6.
Gái Tầm Vu đồng xu ba đứa
Trai Thủ Thừa cưỡi ngựa xuống mua
7.
Long An trung dũng kiên cường
Toàn dân đánh giặc mượn xuồng hổng cho
Long An đâu phải cái kho
Ai muốn đánh giặc tự lo sắm xuồng”
8.
Dù ai buôn bán bộn bề
Làm Chay - mười sáu, nhớ về Tầm Vu
Rủ nhau về với Long An,
Ngắm sông Vàm Cỏ mơ màng trôi xuôi.
Dừa xanh chĩa ngọn lên trời,
Câu ca vọng cổ bồi hồi tháng năm.
Cần Đước dừng bước ghé thăm,
Pháo đài quân sự trăm năm vững bền.
Đây đồn Rạch Cát uy nghiêm,
Đứng bao quát khắp đất liền, biển sông.
Nhà trăm cột Long Hựu Đông,
Ghé qua cho thoả tấm lòng ước ao.
Chén cơm nấu gạo chợ Đào,
Cá kèo kho tộ, yêu sao quê mình.
Cần Giuộc thấm đậm ân tình,
Câu thơ Đồ Chiểu khuyên mình, răn ta.
Chùa Tôn Thạnh tiếng gần xa,
Hai trăm năm vẫn chưa nhoà dấu xưa.
Cốm ngò anh đã thử chưa?
Đừng quên lạp xưởng, nhớ mua mắm còng.
Cầu Mỹ Lợi bắc qua sông,
Nối Cần Giuộc với Gò Công rất gần.
Rẽ ngang vùng đất Châu Thành,
Thanh long trải một màu xanh bạt ngàn.
Trời thênh thang, đất thênh thang,
Bài ca Dạ cổ hoài lang vọng về.
Châu Thành-Tân Trụ sát kề,
Ngày Tết dưa hấu ê hề đồng sâu.
Đường làng xanh rợp bóng cau,
“Con đường hạnh phúc” đẹp màu tháng năm.
Nhựt Tảo lừng lẫy tiếng tăm,
“Hoả hồng Nhựt Tảo”…thâm trầm câu thơ.
Ngàn năm sau vẫn chưa mờ,
Chiến công oanh liệt đôi bờ sục sôi.
Đến Thành phố Tân An thôi,
Giồng Dinh náo nức gọi mời bước chân.
Lăng Nguyễn Huỳnh Đức tiền quân,
Thành tâm đốt nén nhang trầm khói bay.
Thanh Tâm-hoa kiểng xưa nay,
Bao giống cây quý phô bày sắc hương.
Công viên Tượng đài bên đường,
Chữ vàng “Trung dũng kiên cường” khắc sâu.
Tháp Mười nghe kể từ lâu,
Du lịch sinh thái cùng nhau xuyên rừng.
Tân Thạnh, Thạnh Hoá, Vĩnh Hưng,
Cùng với Mộc Hoá góp chung địa bàn.
Đồng sen tươi đẹp ngỡ ngàng,
Tràm ken ngút mắt ngập tràn sắc xanh.
Chim trời, cá nước lượn quanh,
Món ăn dân dã chân thành mời nhau.
Thắng cảnh Núi Đất đón chào,
Từ tay người đắp vươn cao giữa trời.
Cửa khẩu Bình Hiệp gọi mời,
Khu hàng mua sắm đông người đua chen.
Khu đất ngập nước Láng Sen,
Từng đàn cò trắng chao nghiêng trong chiều.
Tân Hưng miền đất tôi yêu,
Ra về lòng thấy ít nhiều vấn vương.
Thủ Thừa chào khách thân thương,
Bo Bo thơm ngát mỗi đường ong bay.
Đình Vĩnh Phong tháng năm dài,
Khắc ghi công đức ông Mai Tự Thừa.
Đức Huệ mưa nắng hai mùa,
Chợt thèm cá chốt canh chua quá chừng.
Bình Thành căn cứ đồng bưng,
Cây xanh rợp bóng trùng trùng lối qua.
Quay về cùng ghé Đức Hoà,
Kỳ quan thế giới thăng hoa xứ này.
Làng cổ Phước Lộc Thọ đây,
Không gian tĩnh lặng êm say lòng người.
Nẻo về Bến Lức nắng rơi,
Hoa chanh thơm ngát một trời vấn vương.
Khóm nhà ai chín đầy vườn,
Happyland đứng bên đường chờ ai?
Long An đất rộng, sông dài,
Lời ca da diết nhớ hoài trong tôi.
Dẫu đi khắp bốn phương trời,
Lòng tôi vẫn mãi là người Long An.
Mời anh về lại Long An
Quê em năm tháng, nặng mang tình người
Ở đây mến khách anh ơi!
Giàu lòng nhân ái, muôn đời thiết tha
Đây sông Vàm Cỏ ru ta!
Mái chèo khua nhẹ ,sang qua chơi nhà
Rảnh thì anh ghé Đức Hòa
Ngã Tư Rạch Kiến, bài ca tuyệt vời
Vàm Nhật Tảo ,chuyện một thời
Anh hùng tô điểm rạng ngời non sông
Đây chùa Tôn Thạnh nao lòng!
Cụ Đồ,Văn Tế…đôi dòng lệ rơi
Thăm nhà Trăm Cột anh ơi!
Sẵn đây anh ghé Tháp Mười du ca
Đầm sen vào tuổi trăng hoa
Rừng tràm bóng mát cho ta nồng nàn
Làng Nổi Tân Lập ,hò khoan…
Hòa muôn giai điệu anh càng mân mê
Dửng dưng ,buông lỏng câu thề
Thương anh ôm lấy, tình quê đậm đà
Mời anh lẩu mắm,ngon đa!
Canh chua cá chốt,mắt sa lệ đầy
Cá rô kho tộ,cay cay
Nàng thơm ,dưa hấu ai bày cuộc vui?
Này anh thích cá nướng trui!
Gò đen rượu đế phanh phui nỗi niềm
Xa rồi, sóng vỗ bên thềm
Anh đi biền biệt cánh chim tung trời
Long An một thoáng ngậm ngùi…
Tôi viễn du nhiều chân trời mới lạ
Vài cuộc hành trình xuyên suốt Việt Nam
Nhưng hồn tôi mãi mãi ở Long An
Như bài học vỡ lòng khắc sâu trong dạ
Trên nhiều cung đường, nhiều thành phố phương xa
Đều thấp thoáng bóng quê hương tôi đó
Đến sông Hương sông Hồng nhớ sông Vàm Cỏ
Chung ngọt ngào giai điệu khúc dân ca
Dẫu ở đâu tôi cũng nhớ quê nhà
Nhớ hạt gạo Chợ Đào nuôi tôi lớn
Lời thầy dạy không được phụ công ơn
Xương máu tiền nhân mở cõi sơn hà
Đứng giữa biển trời đất rộng bao la
Tưởng niệm anh linh người xưa khai phá
Hơn bốn ngàn năm lịch sử phong ba
Tôi hạnh phúc hưởng vinh quang bất diệt
Người quê tôi hiền lành nhưng cương quyết
Chẳng bao giờ lui bước trước ngoại xâm
Gái hay trai đều nghĩa nặng tình thâm
Sáng tạo thông minh phát huy quả cảm
Nguyện hy sinh vì Tổ Quốc Việt Nam
Nối bước quân hành ghi danh lịch sử
Ngọn lửa thù dân tôi dành giặc dữ
Còn khúc tình ca gởi trọn người thân
Dấu tích văn hóa lưu truyền nhân gian
Lăng Nguyễn Huỳnh Đức, vàm sông Nhật Tảo
Ngôi nhà trăm cột tuyệt vời kỹ xão
Người Long An ai cũng thấy tự hào
Về Long An quê em ruộng lúa ngút ngàn
Ɓờ tre ru mát thấp thoáng trắng những cánh cò
Nắng mưa về xanh câу non
Tưới giọt mồ hôi thơm ngon
Ϲhiều qua bến sông ai hát trên Vàm cỏ đông
Về Long An quê em xanh ngát bóng dừa
Thường nghe danh khóm Ɓến Lức, quýt bưởi Thủ Thừa
Lúa trên đồng nuôi quê hương. Góp đôi bàn уêu thương
Ɗù đi chốn xe nhắn ai nhớ về quê nhà.
Về Long An giữa mùa nắng chang
Hương lúa Mộc Hoá, Tân Trụ nhìn bát ngát
Ɲgười Long An hết lòng
Đồng ruộng vui hát mừng
Đương về xa thăm lúa Tân Hưng
Về Long An xa gần biển dang
Nàng thơm Ϲần Đước hương vị gạo nhất xứ
Người Long An hãnh diện
Một niềm tin gắn liền
Về Miền Tâу xin nhớ về Long An
Nói lối
Lúa nếu đôi chân chân bám đất
Tôi về miền hạ dưới cơn mưa
Buân khuâng ai dạo bài vọng cổ
Khoan nhặc đầy vơi tiếng cuộc đời
Câu 1:
Cần đước ơi, tôi trỡ về đây vẫn đất bám đôi chân, mưa tuôn miền hạ, mưa thương nhớ ai nghiên dày theo sóng luá, rơi xuống lời ca đẩm ứơc cung Cung... .. Đàn
Đàn chuyển cung xuân, câu ca xưa còn chang chưá nổi niềm. Thương Lý ngựa ô nam tiếng gió ngựa phi qua chợ Trạm, Hay tiếng hay tiếng gió căn buồm, thuyền lướt sóng phương nam. Tiếng máy *** khuya vượt vàm cỏ khúc giang nam, Lưu thuỷ trường ai xuôi Rạch Kiến chợ Đào. Em hát lý qua cầu trăng rụng xuống trăng trôi, Bói rối lòng tôi, gạo nàng thơm vươn mái tóc.
Câu 2:
Mỗi khúc ca ngân một nỗi lòng lữ thứ, Mỗi tiếng đàn buôn một giọt máu phong trần...Bao hạt gạo trắng thơm mấy cung bật bỗng trầm. Trong khói bom, nhớ đêm vành đai rạch kiến, Cây lúa Chợ đào vẫn ngậm sửa trổ bông. Thương ải vươn buồn mờ mịt khúc Khúc chiêu Quân, Mưa mỹ lệ cung đàn xưa vươn ngẩn lệ . Ai hóa khúc Nam ai thuyền ai xa sứ, Mùa nước mặn mình về thuyền củ đã về chưa.
………….
Câu 5:
Ầu ơ..... ghe anh đỏ mủi xanh lường
........Ở trên Gia định ...
Ầu ơ.... ở trên Gia định
Xuống miệt vườn thăm em
Long Hựu cù lao ba nhánh sông quê trôi về biển rộng, sáng nhớ chiều thương cửa biển mờ sương mưa chang nắng gọi cho câu hát quê hương, vời vợi tâm ...tình..Câu hát tương tư mình nhớ thương mình. Khúc ngâm cung sóng xô Vàm Nhật Tảo, Rừng dừa nước chuyển mình rộn khắp rừng thương. Cần Đước quê nghèo chân đất,chân ngâm, Máu nghĩa sĩ nghĩa nhân thắm đỏ. Nghèo cạp đất, chết vùi thân trong đất, Hát nữa đi em, cung hoán đoạn trường.
Câu 6:
Cần Đước ơi, Tôi về đây đi giữa cơn mưa, Mưa buốt lạnh tim tôi lòng tôi sưởi ấm. Càng thương lắm những bàn tay rám nắng, Trổi cung đàn gieo hạt thắm đồng xanh. Tay cầm cày cầm súng thưở chiến tranh, Hồn chiến sĩ hóa tâm hồn nghệ sĩ. Mưa miền hạ nghiên dài theo sóng lúa, Rơi xuống hồn tôi câu hát đợm tình người. Về miền hạ vui mùa tôm no ấm, Thương kiếp nghèo cạp đất trái sông sâu. Mưa miền hạ lúa nàng thơm cơm trắng,Tay trổi cung đàn đẩm ước tim tôi./.
Tôi đến Long An mấy mươi năm về trước
Rồi về Vĩnh Hưng sau cuộc chiến tây nam
Thuở ấy Vĩnh Hưng còn vươn cảnh tóc tang
Vết tích đạn bom lan tràn in khắp nẻo.
Vô phụng hoàng:
Tôi đã gặp những con người nghèo khổ, khai phá đồng hoang nắng rám tay chai…
Lam lũ sớm trưa, chân đất đầu trần, không manh áo lành che thân
Gieo lại hạt, lúa vàng…..
Mong một ngày thôn sớm được ấm no
Xây lại mái nhà* trên đất cũ nền xưa
Cho cuộc sống yên lành, xua tan dần bóng đêm*
Để em thơ được cắp sách đến trường
Trong nắng mai hồng bướm lượn nhởn nhơ*
Trên những đóa hoa tươi màu
Len lén cười* đưa hương*
Hòa lẫn tiếng chim ca trên cành cây xao động
Rộng cánh cò bay* lồng lộng sắc mây trời*
Qua đau thương tìm lại những nụ cười
Điểm trang đời* đổi thay*
Vọng cổ 1:
Đã một lần tôi về đến Vĩnh Hưng tôi đã viết bài ca sao anh chưa về nơi ấy. Chắc anh đã quên xứ đồng khô cỏ cháy, cuộc sống gieo neo cơm gạo đỏ với rau đồng….
Quên người con gái năm xưa mùa nước nổi chống xuồng
Hái bông điên điển bắt từng con ốc, lo những cơm chiều khói bếp quyện mái chòi đinh(-)
Dẫu biết rằng có ai đó lãng quên, nhưng cũng có biết bao người từ lâu ghi nhớ.
Tôi đã đã trách thầm sao không trở lại Vĩnh Hưng và tôi đã đến với tình yêu sâu lắng…
2-Từ ấy đến nay đã qua bao năm tháng, bao sự đổi thay, bao cay đắng vui buồn.
Những mất mát đau thương thêm chặt dạ bền lòng
Hai cuộc chiến; hai lần tang tóc, nước mắt chưa cạn dòng nước mắt lại tuôn rơi (-)
Nay có đã tiếng cười có tiếng trẻ ca vui, có con đường mới, có chiếc cầu xây ngôi trường ngói đỏ
Hạt giống mới nảy mầm trong khốn khổ, tôi thấy ngỡ ngàng thương quá Vĩnh Hưng ơi
Nối lối:
Dẫu biết rằng: nổi đau ấy vẫn chưa nguôi
Nhưng nước mắt không còn rơi trên từng thớ đất
Đất được tưới mát từ những dòng kênh xanh biết
Vị ngọt thay phèn nước ngập khắp chân đê
Vọng cổ 5:
Những buổi trưa hè bên chiếc võng đong đưa mẹ đã hát ru con thay ngày xưa tiếng khóc. Sông Vàm Cỏ gió đưa về hơi nước man mát hồn quê khơi tiềm thức trong lòng…
Trở lại Vĩnh Hưng niềm vui sướng vô cùng
Vui với lúa với cánh đồng xanh mượt, vui với dòng kênh dài nước ngọt chảy trăm nơi (-)
Những buổi chiều về đứng trên chiếc cầu xây, ngắm cánh cò bay cuối chân trời giăng ráng đỏ.
Mổi lúc đèn lên ánh điện hồng ô cửa nhỏ, gió chở màn sương thoang thoảng ngát hương đồng.
Về lại nơi này khơi nổi nhớ mênh mông, nhớ ai đã hy sinh tiếng giã bàng khuya thanh âm vươn còn đâu đó.
Nhớ ngày đầu dựng xây biết bao biết điều gian khó, với lòng trung dũng kiên cường mới có được hôm nay.
Hãy một lần trở lại nơi đây, để thấy được Vĩnh Hưng những gì đang thay đổi.
Mà dặn lòng nhau giữ gìn câu chung thủy để cho sự hy sinh còn có nghĩa trên đời(-)
Trở lại lần này lưu luyến quá Vĩnh Hưng ơi
Vươn vấn những con kênh dọc ngang trên Đồng tháp
Vươn vấn lòng người thủy chung chân chất